Tranh của © Bùi Xuân Phái (1920 - 1988), Vietnamese Painter |
Hàng hoa gạo chìm trong mờ đục
Những ngóng trông đỏ mắt trên cành
Và cuối một giấc mơ nhợt nhạt
Ngôi nhà ta mù mịt vây quanh
Mưa rời rã những hàng cố kết
Chái dầm kèo nâng đỡ mè, dui
Làn gió khoáy len sâu mộng ghép
Nhức nhối như tiếng gọi truyền đời.
Mưa phùn lớt bớt bong chái gỗ
Tiếng thở dài rường cột trong mưa
Hũ áo xống, rương màn lăn lóc
Nối âm u lời nhắc chuyển mùa
Kêu chứng kiến sa mù nước mắt
Suốt thời không thành giọt. Mái ngang
Bóng tiền kiếp in trên vách liếp
Im lìm bạc trắng khói hương nhang
Mông lung một dải. Tin truyền khẩu
Người đàn bà tần tảo, sớm hôm
Môi mím chặt oan khiên khôn giải
Đội rong rêu quì lết ao chuôm
Trống dội tiếng dòng người đi trước
Mưa bạc màu vạt áo cà sa
Trong u ám bùn nâu miền đất
Dưới màn mưa váng vất hồn ma
Nhìn âu yếm đám trẻ thơ nũng nịu
Thường đùa ríu rít dưới hàng cây.
Dưới chái gỗ tuổi thơ lăn lóc
Ta nằm nghe khăng đánh, vù bay.
Và những lúc nhìn đường, do dự
Làm sao qua lầy lội mù sương
Một ý chí vẫy vùng chèo chống
Như sào vươn ngùn ngụt dòng mương
Mưa hắt bụi, mưa phùn giăng mắc
Ngân xa đi điệu độc huyền cầm
Nghe sâu lắng trong mưa huyền ảo
Những bồi hồi, giục giã, ăn năn.
©® PKĐ - 2017
Tranh của Bùi Xuân Phái (1920 - 1988), Vietnamese Painter
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét