Thứ Tư, 26 tháng 8, 2020

Viên trưởng đoàn quân nhạc

Heinrich Heine (1797-1856)


Đó là viên trưởng đoàn quân nhạc
Nay ông ta sao xuống dốc ghê;
Thời hoàng đế ông ta hào nhoáng
Thuở ấy ông hăng và viên mãn tràn trề.

Ông ấy múa đung đưa cây trượng lớn
Với gương mặt rạng rỡ tươi cười,
Ngù bằng bạc đính trên võ phục
Lấp lánh trong ánh sáng mặt trời.

Nếu ông choàng vào lưng đai trống
Tiến vào nơi phố thị gần xa,
Thì con tim rung lên hồi đáp
Nơi gái non và những mụ đàn bà.

Ông đến, nhìn và nhẹ nhàng khuất phục
Mới dễ sao những sắc đẹp rạng ngời;
Bộ ria đen của ông ẩm ướt
Vì đàn bà Đức lệ tuôn rơi.

Chúng ta phải cam chịu! Trong mỗi nước
Nơi những quân xâm lược tràn qua;
Hoàng đế khuất phục những ông lớn,
Trưởng nhạc quân chinh phục quí bà.

Lâu rồi chúng ta chịu đau khổ,
Kiên nhẫn như trên đất Đức những cây sồi,
Kết cục đến khi Tối thượng cao vời
Ra hiệu lệnh cho ta giải phóng.

Trên vạch chiến của con bò mộng
Ta giương lên cặp sừng của chúng ta
Cái ách quân Franks ta húc đổ
Và hát những bài ca của Körner (1).

Những vần thơ khủng khiếp! Rùng rợn
Bạo chúa nghe váng cả vào tai
Hoàng đế và trưởng đoàn quân nhạc
Giật bắn lên và trốn chạy dài.

Cả hai phải chuốc đền tội lỗi
Và nhận về kết cục thảm thê
Vị hoàng đế Bôn-na-pác đã
Rơi vào tay người xứ Ang lê.

Trên đảo Sankt-Helena chính thế
Họ hành ngài thậm chí chẳng ghê tay
Sau những đợt triền miên đau đớn
Ngài mất vì ung thư dạ dày.

Viên trưởng đoàn nhạc binh kinh hãi
Thế nên từ vị thế cũng trượt ra;
Để khỏi đói nay ông làm đày tớ
Phục dịch trong khách sạn chúng ta.

Ông ta đốt lò, lau chùi nồi chảo ,
Củi nước ngày ông phải xách mang;
Đầu bạc tóc ngật ngà ngật ngưỡng
Thở phì phò, lê lết cầu thang.

Nếu Fritz thăm tôi, cậu nhóc
Không sao đừng vui thú của mình
Chọc ghẹo người đàn ông lênh khênh
Hành hạ ông đang thất thần rúm ró.

Ồ Fritz, thôi đi trò nhạo đó!
Nào xứng đâu với con cái Giéc-manh
Mãi mãi đừng bao giờ hỗn láo
Bỉ báng tầm vóc ngã lừng danh!

Ta ngờ ngợ, mi nên kính cẩn
Cư xử cho phải với những người;
Có thể ông già là cha mi đó
Phía mẹ mi gửi đứa con rơi.

©® Phạm Kỳ Đăng dịch từ nguyên tác tiếng Đức bài thơ Viên trường đoàn quân nhạc từ chùm Zeitgedichte (Những bài thơ thời cuộc) của tập Neue Gedichte - Những bài thơ mới.

Der Tambourmajor

Heinrich Heine (1797-1856)

Das ist der alte Tambourmajor,
Wie ist er jetzt herunter!
Zur Kaiserzeit stand er in Flor,
Da war er glücklich und munter.

Er balancierte den großen Stock,
Mit lachendem Gesichte;
Die silbernen Tressen auf seinem Rock,
Die glänzten im Sonnenlichte.

Wenn er mit Trommelwirbelschall
Einzog in Städten und Städtchen,
Da schlug das Herz im Widerhall
Den Weibern und den Mädchen.

Er kam und sah und siegte leicht
Wohl über alle Schönen;
Sein schwarzer Schnurrbart wurde feucht
Von deutschen Frauentränen.

Wir mußten es dulden! In jedem Land,
Wo die fremden Eroberer kamen,
Der Kaiser die Herren überwand,
Der Tambourmajor die Damen.

Wir haben lange getragen das Leid,
Geduldig wie deutsche Eichen,
Bis endlich die hohe Obrigkeit
Uns gab das Befreiungszeichen.

Wie in der Kampfbahn der Auerochs
Erhuben wir unsere Hörner,
Entledigten uns des fränkischen Jochs
Und sangen die Lieder von Körner.

Entsetzliche Verse! sie klangen ins Ohr
Gar schauderhaft den Tyrannen!
Der Kaiser und der Tambourmajor,
Sie flohen erschrocken von dannen.

Sie ernteten beide den Sündenlohn
Und nahmen ein schlechtes Ende.
Es fiel der Kaiser Napoleon
Den Briten in die Hände.

Wohl auf der Insel Sankt-Helena,
Sie marterten ihn gar schändlich;
Am Magenkrebse starb er da
Nach langen Leiden endlich.

Der Tambourmajor, er ward entsetzt
Gleichfalls von seiner Stelle.
Um nicht zu verhungern, dient er jetzt
Als Hausknecht in unserm Hotele.

Er heizt den Ofen, er fegt den Topf,
Muß Holz und Wasser schleppen.
Mit seinem wackelnd greisen Kopf
Keucht er herauf die Treppen.

Wenn mich der Fritz besucht, so kann
Er nicht den Spaß sich versagen,
Den drollig schlotternd langen Mann
Zu nergeln und zu plagen.

Laß ab mit Spöttelein, o Fritz!
Es ziemt Germanias Söhnen
Wohl nimmermehr, mit schlechtem Witz
Gefallene Größe zu höhnen.

Du solltest mit Pietät, mich deucht,
Behandeln solche Leute;
Der Alte ist dein Vater vielleicht
Von mütterlicher Seite.

Chú thích của người dịch:
(1) Carl Theodor Körner (1791-1813): Nhà văn, nhà soạn kịch, nổi tiếng vì những bài hát do ông sáng tác trong cuộc chiến tránh chống Napoleon.
Heinrich Heine (1797-1856): Nhà thơ, nhà văn và nhà báo, tác gia hàng thi hào Đức, đại diện cuối cùng và là người vựợt bỏ trào lưu Lãng mạn, có thi phẩm được phổ nhạc và dịch ra tiếng nước ngòai nhiều nhất. Độc giả Việt Nam biết tới và yêu mến Heinrich Heine ngay từ tập thơ đầu tiên gồm nhiều bản dịch từ tiếng Pháp của các nhà thơ Việt Nam, có thể kể Tế Hanh, Hòang Trung Thông, Đào Xuân Quý.
George Sand viết về Heine:
„...Heine nói ra những điều rất độc địa, và những câu chuyện tiếu của ông đâm trúng tim đen. Người ta cho rằng về bản chất ông là người độc ác, nhưng không có gì sai hơn thế. Lòng dạ ông tốt, cũng như miệng lưỡi ông ấy tệ. Ông tính dịu dàng, ân cần, dâng hiến, lãng mạn trong tình yêu, vâng yếu đuối nữa và một người đàn bà có thể thoải mái thống trị ông."
„Heine sagt sehr bissige Sachen, und seine Witze treffen ins Schwarze. Man hält ihn für von Grund auf böse, aber nichts ist falscher; sein Herz ist so gut wie seine Zunge schlecht ist. Er ist zärtlich, aufmerksam, aufopfernd, in der Liebe romantisch, ja schwach, und eine Frau kann ihn unbegrenzt beherrschen.“ (George Sand).
Friedrich Nietzsche viết về Heinrich Heine:
"Heinrich Heine đã cho tôi khái niệm cao nhất về một nhà thơ trữ tình. Tôi đã hoài công kiếm tìm trong mọi vương quốc của những kỷ ngàn năm một thứ âm nhạc da diết và ngọt ngào tương tự. Ông có một sự độc địa của thánh thần, thiếu thứ đó tôi nào đâu nghĩ nổi điều hoàn hảo (...).- Và ông ấy sử dụng tiếng Đức ra sao! Sẽ có lần người ta nói, xét cho cùng Heine và tôi là những nghệ sĩ đầu tiên của tiếng Đức.“
„Den höchsten Begriff vom Lyriker hat mir Heinrich Heine gegeben. Ich suche umsonst in allen Reichen der Jahrtausende nach einer gleich süßen und leidenschaftlichen Musik. Er besaß eine göttliche Bosheit, ohne die ich mir das Vollkommene nicht zu denken vermag (…). – Und wie er das Deutsche handhabt! Man wird einmal sagen, dass Heine und ich bei weitem die ersten Artisten der deutschen Sprache gewesen sind.“

Tranh của Paul Cézanne (1839-1906): Họa sĩ Pháp, ảnh hưởng lớn tới hội họa hiện đại.

Thứ Sáu, 21 tháng 8, 2020

Người tuần đêm đến Paris

Heinrich Heine (1797-1856)


„Người tuần đêm bộ giò dài tiến bộ
Từ đâu sao hớt hải, chạy nháo nhào!
- Người thân tôi bên nhà đều khoẻ chứ?
Tổ quốc ta đã giải phóng rồi sao?“

- Tuyệt lắm, trong nhà nghiêm đạo lý gia đình
Đang lặng lẽ thấm nhuần ân điển,
Và vững, êm, theo đường lối hoà bình
Nước Đức tự bên trong phát triển.

Không phồn vinh bên ngoài như Pháp
Nơi Tự do lay chạm mặt cuộc đời,
Người Đức mang Tự do trong người
Chỉ ở nơi tâm hồn sâu thẳm.

Tòa thánh đường Köln đã hoàn tất
Cũng là nhờ dòng họ Hohenzollern (1);
Triều Habsburg (2) cũng có phần đóng góp,
Kính cửa từ Wittelsbach gửi lên.

Những luật lệ tự do, hiến pháp
Hứa hẹn chúng tôi được nói ngọn ngành
Lời đức vua là tài sản tiềm ẩn
Như kho vàng sâu dưới sông Rhein.

Sông Rhein tự do - Brutus của những sông nước
Mãi mãi không cướp được đi đâu!
Người Hà Lan đang cột chân dòng chảy
Người Thuỵ Sĩ đang giữ chặt lấy đầu.

Chúa muốn ban cho ta hạm đội,
Sức phi thường yêu nước tràn đầy
Sẽ vui vẻ chèo con xuồng Đức;
Án biệt giam cấm cố bỏ từ nay.

Xuân nở hoa, đỗ nổ giòn lách tách
Ta tự do hít thở cảnh tự do!
Cấm hẳn ta ấn in, nhà xuất bản,
Kiểm duyệt rồi ắt tự biến ra tro.

©® Phạm Kỳ Đăng dịch từ nguyên tác tiếng Đức bài thơ Người tuần đêm đến Paris từ chùm Zeitgedichte (Những bài thơ thời cuộc) của tập Neue Gedichte - Những bài thơ mới.

Bei des Nachtwächters Ankunft zu Paris

Heinrich Heine (1797-1856)

»Nachtwächter mit langen Fortschrittsbeinen,
Du kommst so verstört einhergerannt!
Wie geht es daheim den lieben Meinen,
Ist schon befreit das Vaterland?«

Vortrefflich geht es, der stille Segen,
Er wuchert im sittlich gehüteten Haus,
Und ruhig und sicher, auf friedlichen Wegen,
Entwickelt sich Deutschland von innen heraus.

Nicht oberflächlich wie Frankreich blüht es,
Wo Freiheit das äußere Leben bewegt;
Nur in der Tiefe des Gemütes
Ein deutscher Mann die Freiheit trägt.

Der Dom zu Cöllen wird vollendet,
Den Hohenzollern verdanken wir das;
Habsburg hat auch dazu gespendet,
Ein Wittelsbach schickt Fensterglas.

Die Konstitution, die Freiheitsgesetze,
Sie sind uns versprochen, wir haben das Wort,
Und Königsworte, das sind Schätze,
Wie tief im Rhein der Niblungshort.

Der freie Rhein, der Brutus der Flüsse,
Er wird uns nimmermehr geraubt!
Die Holländer binden ihm die Füße,
Die Schwyzer halten fest sein Haupt.

Auch eine Flotte will Gott uns bescheren,
Die patriotische Überkraft
Wird lustig rudern auf deutschen Galeeren;
Die Festungsstrafe wird abgeschafft.

Es blüht der Lenz, es platzen die Schoten,
Wir atmen frei in der freien Natur!
Und wird uns der ganze Verlag verboten,
So schwindet am Ende von selbst die Zensur.

Chú thích của người dịch:

(1) Một trong những dòng họ quan trọng nhất của quí tộc Đức.
(2) Dòng họ vương triều Áo có thế lực và ảnh hưởng lớn ở châu Âu từ cuối thời Trung cổ.

Heinrich Heine (1797-1856): Nhà thơ, nhà văn và nhà báo, tác gia hàng thi hào Đức, đại diện cuối cùng và là người vựợt bỏ trào lưu Lãng mạn, có thi phẩm được phổ nhạc và dịch ra tiếng nước ngòai nhiều nhất. Độc giả Việt Nam biết tới và yêu mến Heinrich Heine ngay từ tập thơ đầu tiên gồm nhiều bản dịch từ tiếng Pháp của các nhà thơ Việt Nam, có thể kể Tế Hanh, Hòang Trung Thông, Đào Xuân Quý.

George Sand viết về Heine:
„...Heine nói ra những điều rất độc địa, và những câu chuyện tiếu của ông đâm trúng tim đen. Người ta cho rằng về bản chất ông là người độc ác, nhưng không có gì sai hơn thế. Lòng dạ ông tốt, cũng như miệng lưỡi ông ấy tệ. Ông tính dịu dàng, ân cần, dâng hiến, lãng mạn trong tình yêu, vâng yếu đuối nữa và một người đàn bà có thể thoải mái thống trị ông."

„Heine sagt sehr bissige Sachen, und seine Witze treffen ins Schwarze. Man hält ihn für von Grund auf böse, aber nichts ist falscher; sein Herz ist so gut wie seine Zunge schlecht ist. Er ist zärtlich, aufmerksam, aufopfernd, in der Liebe romantisch, ja schwach, und eine Frau kann ihn unbegrenzt beherrschen.“ (George Sand).

Friedrich Nietzsche viết về Heinrich Heine:
"Heinrich Heine đã cho tôi khái niệm cao nhất về một nhà thơ trữ tình. Tôi đã hoài công kiếm tìm trong mọi vương quốc của những kỷ ngàn năm một thứ âm nhạc da diết và ngọt ngào tương tự. Ông có một sự độc địa của thánh thần, thiếu thứ đó tôi nào đâu nghĩ nổi điều hoàn hảo (...).- Và ông ấy sử dụng tiếng Đức ra sao! Sẽ có lần người ta nói, xét cho cùng Heine và tôi là những nghệ sĩ đầu tiên của tiếng Đức.“

„Den höchsten Begriff vom Lyriker hat mir Heinrich Heine gegeben. Ich suche umsonst in allen Reichen der Jahrtausende nach einer gleich süßen und leidenschaftlichen Musik. Er besaß eine göttliche Bosheit, ohne die ich mir das Vollkommene nicht zu denken vermag (…). – Und wie er das Deutsche handhabt! Man wird einmal sagen, dass Heine und ich bei weitem die ersten Artisten der deutschen Sprache gewesen sind.“

Tranh của Ferdinand Victor Eugène Delacroix (1798 – 1863), họa sĩ Pháp, đặc biệt vì sức tưởng tượng và cách dùng mầu phóng khoáng, được coi như người dọn đường cho Chủ nghĩa Ấn tượng.

Thứ Ba, 18 tháng 8, 2020

Bí mật

Heinrich Heine (1797-1856)

Ta không thở dài, mắt ráo hoảnh
Đôi ta thường mủm mỉm, còn cười
Không hề trong một ánh mắt, cử chỉ
Bí mật thành lộ liễu mở phơi.

Với nỗi đớn đau nín câm, bí mật
Nằm đáy sâu rỉ máu của linh hồn;
Cũng bật lời trong trái tim hoang dại
Mím chặt môi, miệng gằn vết mãi còn.

Em hãy hỏi đứa trẻ bú nằm nôi,
Hỏi người chết ở trong nấm mộ,
Có thể những người này tìm hộ
Điều anh luôn giấu kín trước em.

©® Phạm Kỳ Đăng dịch từ nguyên tác tiếng Đức bài thơ Bí mật từ chùm Zeitgedichte (Những bài thơ thời cuộc) của tập Neue Gedichte - Những bài thơ mới.

Geheimnis

Heinrich Heine (1797-1856)

Wir seufzen nicht, das Aug ist trocken,
Wir lächeln oft, wir lachen gar!
In keinem Blick, in keiner Miene,
Wird das Geheimnis offenbar.

Mit seinen stummen Qualen liegt es
In unsrer Seele blutgem Grund;
Wird es auch laut im wilden Herzen,
Krampfhaft verschlossen bleibt der Mund.

Frag du den Säugling in der Wiege,
Frag du die Toten in dem Grab,
Vielleicht daß diese dir entdecken,
Was ich dir stets verschwiegen hab.

Chú thích của người dịch:

Heinrich Heine (1797-1856): Nhà thơ, nhà văn và nhà báo, tác gia hàng thi hào Đức, đại diện cuối cùng và là người vựợt bỏ trào lưu Lãng mạn, có thi phẩm được phổ nhạc và dịch ra tiếng nước ngòai nhiều nhất. Độc giả Việt Nam biết tới và yêu mến Heinrich Heine ngay từ tập thơ đầu tiên gồm nhiều bản dịch từ tiếng Pháp của các nhà thơ Việt Nam, có thể kể Tế Hanh, Hòang Trung Thông, Đào Xuân Quý.

George Sand viết về Heine:
„...Heine nói ra những điều rất độc địa, và những câu chuyện tiếu của ông đâm trúng tim đen. Người ta cho rằng về bản chất ông là người độc ác, nhưng không có gì sai hơn thế. Lòng dạ ông tốt, cũng như miệng lưỡi ông ấy tệ. Ông tính dịu dàng, ân cần, dâng hiến, lãng mạn trong tình yêu, vâng yếu đuối nữa và một người đàn bà có thể thoải mái thống trị ông."

„Heine sagt sehr bissige Sachen, und seine Witze treffen ins Schwarze. Man hält ihn für von Grund auf böse, aber nichts ist falscher; sein Herz ist so gut wie seine Zunge schlecht ist. Er ist zärtlich, aufmerksam, aufopfernd, in der Liebe romantisch, ja schwach, und eine Frau kann ihn unbegrenzt beherrschen.“ (George Sand).

Friedrich Nietzsche viết về Heinrich Heine:
"Heinrich Heine đã cho tôi khái niệm cao nhất về một nhà thơ trữ tình. Tôi đã hoài công kiếm tìm trong mọi vương quốc của những kỷ ngàn năm một thứ âm nhạc da diết và ngọt ngào tương tự. Ông có một sự độc địa của thánh thần, thiếu thứ đó tôi nào đâu nghĩ nổi điều hoàn hảo (...).- Và ông ấy sử dụng tiếng Đức ra sao! Sẽ có lần người ta nói, xét cho cùng Heine và tôi là những nghệ sĩ đầu tiên của tiếng Đức.“

„Den höchsten Begriff vom Lyriker hat mir Heinrich Heine gegeben. Ich suche umsonst in allen Reichen der Jahrtausende nach einer gleich süßen und leidenschaftlichen Musik. Er besaß eine göttliche Bosheit, ohne die ich mir das Vollkommene nicht zu denken vermag (…). – Und wie er das Deutsche handhabt! Man wird einmal sagen, dass Heine und ich bei weitem die ersten Artisten der deutschen Sprache gewesen sind.“

Tranh của William Adolphe Bouguereau (1825 - 1905): Họa sĩ Pháp, bậc thầy của phái Cổ điển Hàn lâm và Hiện thực Cổ điển.

Thứ Bảy, 15 tháng 8, 2020

Gửi một môn đồ của Goethe dạo trước.

Heinrich Heine (1797-1856)

Có thực chăng anh đã vươn lên
Khỏi quầng sương lạnh băng nhàn nhã (1)
Xưa ông lão nghệ nhân thông thái đã
Từ xứ Weimar vây phủ lấy anh?

Không đủ nữa cho anh tình thân với
Nàng Clärchen và Gretchen măng tơ (2)
Anh chạy trốn những gái trinh của Serlo (3)
Và của Otille tình họ hàng lựa chọn (4)?

Chỉ vì xứ Gemanien(5), anh phụng hiến
Và hôm nay trôi qua hết với Mignon(6),
Anh hoài bão tự do to lớn hơn
Thứ bên nàng Philine (7) anh tìm thấy?

Vì quyền nhân dân, quyền tối thượng
Của xứ Lüneburg(8), anh đấu tranh
Bằng lời cương nghị anh làm nhụt
Sự hung hăng của kẻ lộng hành!

Ở nơi xa tôi bao sung sướng
Nghe người ta hào hứng ngợi khen
Anh như Mierabeau (9) người hiền
Của miền đất bình nguyên Lüneburg!

©® Phạm Kỳ Đăng dịch từ nguyên tác tiếng Đức bài thơ từ chùm Zeitgedichte (Những bài thơ thời cuộc) của tập Neue Gedichte - Những bài thơ mới.

An einen ehemaligen Goetheaner

Heinrich Heine (1797-1856)

Hast du wirklich dich erhoben
Aus dem müßig kalten Dunstkreis,
Womit einst der kluge Kunstgreis
Dich von Weimar aus umwoben?

Gnügt dir nicht mehr die Bekanntschaft
Seiner Klärchen, seiner Gretchen?
Fliehst du Serlos keusche Mädchen
Und Ottiliens Wahlverwandtschaft?

Nur Germanien willst du dienen,
Und mit Mignon ists vorbei heut,
Und du strebst nach größrer Freiheit,
Als du fandest bei Philinen?

Für des Volkes Oberhoheit
Lünebürgertümlich kämpfst du,
Und mit kühnen Worten dämpfst du
Der Despoten Bundesroheit!

In der Fern hör ich mit Freude,
Wie man voll von deinem Lob ist,
Und wie du der Mirabeau bist
Von der Lüneburger Heide!

Chú thích của người dịch:
(1) Dunstkreis ngụ ý sức hấp dẫn tỏa ra từ nàng Gretchen (Sie wird bey einer Nachbarinn ſeyn/ Indeſſen koͤnnt ihr ganz allein/ An aller Hoffnung kuͤnft’ger Freuden/ In ihrem Dunſtkreis ſatt euch weiden – Câu 2670 Faust.
(2) Clärchen: người yêu của Egmont trong vổ bi kịch cùng tên. Gretchen: nhân vật nữ trong tác phẩm Faust.
(3) Vị giám đốc nhà hát trong tiểu thuyết Wilhelm Meisters Lehrjahre (Những năm học nghề của Wilhelm Meister)
(4) Tên nhân vật nữ trong tiểu thuyết Tình họ hàng lựa chọn (Die Wahlverwandschaften).
(5) Xứ sở của những tộc người Giéc-manh.
(6) Nhân vật nữ trong tiểu thuyết Wilhelm Meisters Lehrjahre (Những năm học nghề của Wilhelm Meister), thành biểu niệm một cô gái thanh xuân mới lớn đây sức quyến rũ đàn ông.
(7) Nhân vật nữ trong tiểu thuyết Wilhelm Meisters Lehrjahre (Những năm học nghề của Wilhelm Meister).
(8) Thị trấn thơ mộng, nơi Heine thường lui về thăm cha mẹ, nôi ông viết bài thơ Loreley nổi tiếng và những câu „Trái tim tôi, tim tôi ơi, buồn bã“.
(9) Honoré Gabriel Victor de Riqueti, comte de Mirabeau (1749-1791): Nhà chính khách cách mạng, nhà văn và nhà trước tác người Pháp.

Heinrich Heine (1797-1856): Nhà thơ, nhà văn và nhà báo, tác gia hàng thi hào Đức, đại diện cuối cùng và là người vựợt bỏ trào lưu Lãng mạn, có thi phẩm được phổ nhạc và dịch ra tiếng nước ngòai nhiều nhất. Độc giả Việt Nam biết tới và yêu mến Heinrich Heine ngay từ tập thơ đầu tiên gồm nhiều bản dịch từ tiếng Pháp của các nhà thơ Việt Nam, có thể kể Tế Hanh, Hòang Trung Thông, Đào Xuân Quý.

George Sand viết về Heine:
„...Heine nói ra những điều rất độc địa, và những câu chuyện tiếu của ông đâm trúng tim đen. Người ta cho rằng về bản chất ông là người độc ác, nhưng không có gì sai hơn thế. Lòng dạ ông tốt, cũng như miệng lưỡi ông ấy tệ. Ông tính dịu dàng, ân cần, dâng hiến, lãng mạn trong tình yêu, vâng yếu đuối nữa và một người đàn bà có thể thoải mái thống trị ông."

„Heine sagt sehr bissige Sachen, und seine Witze treffen ins Schwarze. Man hält ihn für von Grund auf böse, aber nichts ist falscher; sein Herz ist so gut wie seine Zunge schlecht ist. Er ist zärtlich, aufmerksam, aufopfernd, in der Liebe romantisch, ja schwach, und eine Frau kann ihn unbegrenzt beherrschen.“ (George Sand).

Friedrich Nietzsche viết về Heinrich Heine:
"Heinrich Heine đã cho tôi khái niệm cao nhất về một nhà thơ trữ tình. Tôi đã hoài công kiếm tìm trong mọi vương quốc của những kỷ ngàn năm một thứ âm nhạc da diết và ngọt ngào tương tự. Ông có một sự độc địa của thánh thần, thiếu thứ đó tôi nào đâu nghĩ nổi điều hoàn hảo (...).- Và ông ấy sử dụng tiếng Đức ra sao! Sẽ có lần người ta nói, xét cho cùng Heine và tôi là những nghệ sĩ đầu tiên của tiếng Đức.“

„Den höchsten Begriff vom Lyriker hat mir Heinrich Heine gegeben. Ich suche umsonst in allen Reichen der Jahrtausende nach einer gleich süßen und leidenschaftlichen Musik. Er besaß eine göttliche Bosheit, ohne die ich mir das Vollkommene nicht zu denken vermag (…). – Und wie er das Deutsche handhabt! Man wird einmal sagen, dass Heine und ich bei weitem die ersten Artisten der deutschen Sprache gewesen sind.“

Chân dung Johann Wolfgang von Goethe khi trẻ – Tranh của Angelika Kauffmann (1741–1807): Nữ họa sĩ Anh.

Chủ Nhật, 9 tháng 8, 2020

Cảnh báo

Heinrich Heine (1797-1856)

Bạn cho in những cuốn sách như vậy,
Bạn quí yêu, thế là bạn thua!
Bạn muốn có tiền và danh dự
Thì phải xun xoe rụt cổ rùa.

Chưa bao giờ tôi đây khuyên bạn
Nói lên lời như thế trước nhân dân,
Nói như thế về các thầy cúng tế
Về kẻ trên cao cai trị nhân quần.

Bạn yêu quí, anh đã thua cuộc đấy!
Các ông hoàng có cánh tay dài
Thầy tế có cái lưỡi dài ngoẵng
Và nhân dân, họ khá dài tai!

©® Phạm Kỳ Đăng dịch từ nguyên tác tiếng Đức bài thơ Cảnh báo từ chùm Zeitgedichte (Những bài thơ thời cuộc) của tập Neue Gedichte - Những bài thơ mới.

Warnung

Heinrich Heine (1797-1856)

Solche Bücher läßt du drucken!
Teurer Freund, du bist verloren!
Willst du Geld und Ehre haben,
Mußt du dich gehörig ducken.

Nimmer hätt ich dir geraten,
So zu sprechen vor dem Volke,
So zu sprechen von den Pfaffen
Und von hohen Potentaten!

Teurer Freund, du bist verloren!
Fürsten haben lange Arme,
Pfaffen haben lange Zungen,
Und das Volk hat lange Ohren!

Chú thích của người dịch:

Heinrich Heine (1797-1856): Nhà thơ, nhà văn và nhà báo, tác gia hàng thi hào Đức, đại diện cuối cùng và là người vựợt bỏ trào lưu Lãng mạn, có thi phẩm được phổ nhạc và dịch ra tiếng nước ngòai nhiều nhất. Độc giả Việt Nam biết tới và yêu mến Heinrich Heine ngay từ tập thơ đầu tiên gồm nhiều bản dịch từ tiếng Pháp của các nhà thơ Việt Nam, có thể kể Tế Hanh, Hòang Trung Thông, Đào Xuân Quý.

George Sand viết về Heine:
„...Heine nói ra những điều rất độc địa, và những câu chuyện tiếu của ông đâm trúng tim đen. Người ta cho rằng về bản chất ông là người độc ác, nhưng không có gì sai hơn thế. Lòng dạ ông tốt, cũng như miệng lưỡi ông ấy tệ. Ông tính dịu dàng, ân cần, dâng hiến, lãng mạn trong tình yêu, vâng yếu đuối nữa và một người đàn bà có thể thoải mái thống trị ông."

„Heine sagt sehr bissige Sachen, und seine Witze treffen ins Schwarze. Man hält ihn für von Grund auf böse, aber nichts ist falscher; sein Herz ist so gut wie seine Zunge schlecht ist. Er ist zärtlich, aufmerksam, aufopfernd, in der Liebe romantisch, ja schwach, und eine Frau kann ihn unbegrenzt beherrschen.“ (George Sand).

Friedrich Nietzsche viết về Heinrich Heine:
"Heinrich Heine đã cho tôi khái niệm cao nhất về một nhà thơ trữ tình. Tôi đã hoài công kiếm tìm trong mọi vương quốc của những kỷ ngàn năm một thứ âm nhạc da diết và ngọt ngào tương tự. Ông có một sự độc địa của thánh thần, thiếu thứ đó tôi nào đâu nghĩ nổi điều hoàn hảo (...).- Và ông ấy sử dụng tiếng Đức ra sao! Sẽ có lần người ta nói, xét cho cùng Heine và tôi là những nghệ sĩ đầu tiên của tiếng Đức.“
„Den höchsten Begriff vom Lyriker hat mir Heinrich Heine gegeben. Ich suche umsonst in allen Reichen der Jahrtausende nach einer gleich süßen und leidenschaftlichen Musik. Er besaß eine göttliche Bosheit, ohne die ich mir das Vollkommene nicht zu denken vermag (…). – Und wie er das Deutsche handhabt! Man wird einmal sagen, dass Heine und ich bei weitem die ersten Artisten der deutschen Sprache gewesen sind.“

Friedrich Nietzsche viết về Heinrich Heine:
"Heinrich Heine đã cho tôi khái niệm cao nhất về một nhà thơ trữ tình. Tôi đã hoài công kiếm tìm trong mọi vương quốc của những kỷ ngàn năm một thứ âm nhạc da diết và ngọt ngào tương tự. Ông có một sự độc địa của thánh thần, thiếu thứ đó tôi nào đâu nghĩ nổi điều hoàn hảo (...).- Và ông ấy sử dụng tiếng Đức ra sao! Sẽ có lần người ta nói, xét cho cùng Heine và tôi là những nghệ sĩ đầu tiên của tiếng Đức.“

„Den höchsten Begriff vom Lyriker hat mir Heinrich Heine gegeben. Ich suche umsonst in allen Reichen der Jahrtausende nach einer gleich süßen und leidenschaftlichen Musik. Er besaß eine göttliche Bosheit, ohne die ich mir das Vollkommene nicht zu denken vermag (…). – Und wie er das Deutsche handhabt! Man wird einmal sagen, dass Heine und ich bei weitem die ersten Artisten der deutschen Sprache gewesen sind.“

Tranh của Rembrandt Harmenszoon van Rijn (15 tháng 7 năm 1606 - 4 tháng 10 năm 1669): Họa sĩ Hà Lan.

Thứ Ba, 4 tháng 8, 2020

Adam, người đầu tiên

Heinrich Heine (1797-1856)


Với thanh kiếm cháy bùng ngọn lửa
Chúa cử người canh gác thiên vương
Và đuổi xua con ra khỏi thiên đường
Hoàn toàn không lý tình và thương xót.

Với người đàn bà của mình con lang bạt
Tới những miền đất khác của địa cầu
Mà con đã hưởng trái cây của hiểu biết
Điều đó Người không thể đổi thay đâu.

Người không thể đổi thay, con biết
Người nhỏ nhen và hẹp lượng sao.
Và Người lại làm ra quan trọng
Bằng sự chết và sấm chớp ầm ào.

Ôi Thượng đế! Đáng thương là thế
Cái lời khuyên: hãy bỏ mà đi!
Con gọi đó là sự thần kỳ
Của thế giới, ánh sáng soi trần thế! 

Chẳng bao giờ con còn tiếc nuối
Những không gian ở cõi thiên trường;
Đã không là thật sự thiên đường
Ở nơi có những loài cây trái cấm.

Con muốn cái quyền tự do toàn vẹn!
Thấy giới hạn nào mong manh nhất, giả như
Thì với con, thiên đường biến đổi
Thành ngay ra địa ngục và nhà tù.

©® Phạm Kỳ Đăng dịch từ nguyên tác tiếng Đức bài thơ Adam, người đầu tiên từ chùm Zeitgedichte (Những bài thơ thời cuộc) của tập Neue Gedichte - Những bài thơ mới.

Adam der Erste

Heinrich Heine (1797-1856)

Du schicktest mit dem Flammenschwert
Den himmlischen Gendarmen,
Und jagtest mich aus dem Paradies,
Ganz ohne Recht und Erbarmen!

Ich ziehe fort mit meiner Frau
Nach andren Erdenländern;
Doch daß ich genossen des Wissens Frucht,
Das kannst du nicht mehr ändern.

Du kannst nicht ändern, daß ich weiß,
Wie sehr du klein und nichtig,
Und machst du dich auch noch so sehr
Durch Tod und Donnern wichtig.

O Gott! wie erbärmlich ist doch dies
Consilium-abeundi!
Das nenne ich einen Magnifikus
Der Welt, ein Lumen-Mundi! 

Vermissen werde ich nimmermehr
Die paradiesischen Räume;
Das war kein wahres Paradies -
Es gab dort verbotene Bäume.

Ich will mein volles Freiheitsrecht!
Find ich die gringste Beschränknis,
Verwandelt sich mir das Paradies
In Hölle und Gefängnis.

Chú thích của người dịch:

Heinrich Heine (1797-1856): Nhà thơ, nhà văn và nhà báo, tác gia hàng thi hào Đức, đại diện cuối cùng và là người vựợt bỏ trào lưu Lãng mạn, có thi phẩm được phổ nhạc và dịch ra tiếng nước ngòai nhiều nhất. Độc giả Việt Nam biết tới và yêu mến Heinrich Heine ngay từ tập thơ đầu tiên gồm nhiều bản dịch từ tiếng Pháp của các nhà thơ Việt Nam, có thể kể Tế Hanh, Hòang Trung Thông, Đào Xuân Quý.

George Sand viết về Heine:
„...Heine nói ra những điều rất độc địa, và những câu chuyện tiếu của ông đâm trúng tim đen. Người ta cho rằng về bản chất ông là người độc ác, nhưng không có gì sai hơn thế. Lòng dạ ông tốt, cũng như miệng lưỡi ông ấy tệ. Ông tính dịu dàng, ân cần, dâng hiến, lãng mạn trong tình yêu, vâng yếu đuối nữa và một người đàn bà có thể thoải mái thống trị ông."

„Heine sagt sehr bissige Sachen, und seine Witze treffen ins Schwarze. Man hält ihn für von Grund auf böse, aber nichts ist falscher; sein Herz ist so gut wie seine Zunge schlecht ist. Er ist zärtlich, aufmerksam, aufopfernd, in der Liebe romantisch, ja schwach, und eine Frau kann ihn unbegrenzt beherrschen.“ (George Sand).

Friedrich Nietzsche viết về Heinrich Heine:
"Heinrich Heine đã cho tôi khái niệm cao nhất về một nhà thơ trữ tình. Tôi đã hoài công kiếm tìm trong mọi vương quốc của những kỷ ngàn năm một thứ âm nhạc da diết và ngọt ngào tương tự. Ông có một sự độc địa của thánh thần, thiếu thứ đó tôi nào đâu nghĩ nổi điều hoàn hảo (...).- Và ông ấy sử dụng tiếng Đức ra sao! Sẽ có lần người ta nói, xét cho cùng Heine và tôi là những nghệ sĩ đầu tiên của tiếng Đức.“

„Den höchsten Begriff vom Lyriker hat mir Heinrich Heine gegeben. Ich suche umsonst in allen Reichen der Jahrtausende nach einer gleich süßen und leidenschaftlichen Musik. Er besaß eine göttliche Bosheit, ohne die ich mir das Vollkommene nicht zu denken vermag (…). – Und wie er das Deutsche handhabt! Man wird einmal sagen, dass Heine und ich bei weitem die ersten Artisten der deutschen Sprache gewesen sind.“

Tranh của Michelangelo - Michelangelo di Lodovico Buonarroti Simoni (1475 – 1564): Họa sĩ, nhà điêu khắc, kiến trúc sư, nhà thơ thời Phục hưng Ý.


Thứ Bảy, 1 tháng 8, 2020

Những bài thơ thời cuộc

Heinrich Heine (1797-1856)     



I. Chủ thuyết

Hãy đánh trống và đừng sợ hãi
Và hãy hôn nàng cấp dưỡng nuôi quân!
Đó chính là khoa học vẹn phần,
Là ý nghĩa sâu xa nhất của sách.

Gõ trống lên cho người người tỉnh giấc,
Hiệu lệnh vang hãy gõ với sức xuân!
Dồn nhịp bước trống rền lên trước
Đó chính là khoa học toàn phần.

Đó chính là môn triết học Hegel
Là ý nghĩa sâu nhất của sách viết
Tôi đã ngộ ra, vì tôi minh triết
Và vì tôi là tay trống cừ khôi.

©® Phạm Kỳ Đăng dịch từ nguyên tác tiếng Đức bài thơ Chủ thuyết từ chùm Zeitgedichte (Những bài thơ thời cuộc) của tập Neue Gedichte - Những bài thơ mới.

Doktrin

Heinrich Heine (1797-1856)

Schlage die Trommel und fürchte dich nicht,
Und küsse die Marketenderin!
Das ist die ganze Wissenschaft,
Das ist der Bücher tiefster Sinn.

Trommle die Leute aus dem Schlaf,
Trommle Reveille mit Jugendkraft,
Marschiere trommelnd immer voran,
Das ist die ganze Wissenschaft.

Das ist die Hegelsche Philosophie,
Das ist der Bücher tiefster Sinn!
Ich hab sie begriffen, weil ich gescheit,
Und weil ich ein guter Tambour bin.

Chú thích của người dịch:

Heinrich Heine (1797-1856): Nhà thơ, nhà văn và nhà báo, tác gia hàng thi hào Đức, đại diện cuối cùng và là người vựợt bỏ trào lưu Lãng mạn, có thi phẩm được phổ nhạc và dịch ra tiếng nước ngòai nhiều nhất. Độc giả Việt Nam biết tới và yêu mến Heinrich Heine ngay từ tập thơ đầu tiên gồm nhiều bản dịch từ tiếng Pháp của các nhà thơ Việt Nam, có thể kể Tế Hanh, Hòang Trung Thông, Đào Xuân Quý.

George Sand viết về Heine:
„...Heine nói ra những điều rất độc địa, và những câu chuyện tiếu của ông đâm trúng tim đen. Người ta cho rằng về bản chất ông là người độc ác, nhưng không có gì sai hơn thế. Lòng dạ ông tốt, cũng như miệng lưỡi ông ấy tệ. Ông tính dịu dàng, ân cần, dâng hiến, lãng mạn trong tình yêu, vâng yếu đuối nữa và một người đàn bà có thể thoải mái thống trị ông."

„Heine sagt sehr bissige Sachen, und seine Witze treffen ins Schwarze. Man hält ihn für von Grund auf böse, aber nichts ist falscher; sein Herz ist so gut wie seine Zunge schlecht ist. Er ist zärtlich, aufmerksam, aufopfernd, in der Liebe romantisch, ja schwach, und eine Frau kann ihn unbegrenzt beherrschen.“ (George Sand).

Friedrich Nietzsche viết về Heinrich Heine:
"Heinrich Heine đã cho tôi khái niệm cao nhất về một nhà thơ trữ tình. Tôi đã hoài công kiếm tìm trong mọi vương quốc của những kỷ ngàn năm một thứ âm nhạc da diết và ngọt ngào tương tự. Ông có một sự độc địa của thánh thần, thiếu thứ đó tôi nào đâu nghĩ nổi điều hoàn hảo (...).- Và ông ấy sử dụng tiếng Đức ra sao! Sẽ có lần người ta nói, xét cho cùng Heine và tôi là những nghệ sĩ đầu tiên của tiếng Đức.“

„Den höchsten Begriff vom Lyriker hat mir Heinrich Heine gegeben. Ich suche umsonst in allen Reichen der Jahrtausende nach einer gleich süßen und leidenschaftlichen Musik. Er besaß eine göttliche Bosheit, ohne die ich mir das Vollkommene nicht zu denken vermag (…). – Und wie er das Deutsche handhabt! Man wird einmal sagen, dass Heine und ich bei weitem die ersten Artisten der deutschen Sprache gewesen sind.

Tranh của Ferdinand Victor Eugène Delacroix (1798 – 1863), họa sĩ Pháp, đặc biệt vì sức tưởng tượng và cách dùng mầu phóng khoáng, được coi như người dọn đường cho Chủ nghĩa Ấn tượng.

Làm gì đây với Pushkin

Marcel Reich-Ranicki        Mới đây ông hứa nói cho chúng tôi nghe ít nhiều về Pushkin và Chekhov. Chúng tôi chờ đấy. Heinz Bode từ Leipzig ...