Phục sinh nắng mới ước ao
sáng ánh mắt thèm thuồng bé ốm
nhìn sáo đốm hiên nhà múa lượn.
+++
Những chùm sáng dưới vòm tù đọng
lăn tăn xao mặt nước
xoay chuông gió
đang chuyển vần mở ra các cánh cửa
của hồi niệm gợn lan xa,
Con kéo vó thung thăng múa sóng.
+++
Hoa rớt xuống trong thung bay tít tắp
Loài chi, ta nào nhớ,
Trên bồng bềnh những tan đám, cúi đầu
nhẫn nhục, lặng thinh
bắc về cõi
hành hương trắng xóa.
+++
Người đàn bà chớp mắt
thấm muội đen
và trân trân nhìn
dòng ly tán
rùng rùng
bánh xe day và xích nghiến.
Rung lên chuỗi kỷ vật
sum họp hẹn ngày
không bao giờ đến.
+++
Hương nếp cái vàng hoa bay
cội nhớ
trên dòng hồi ức của người khốn khổ
một bầy tròng xiết cổ
nổi trôi.
+++
Em trần thiết nhớ cõi đời
cúi xuống
chắp lòng tay khum
một đóa sen
Khóm tượng hắt đen
một hàng mật niệm cháy vết bánh luân xa
loạng choạng xô một đợt cuối bóng tà
suy tàn và
ly loạn.
©® P.K.Đ 2018
Tranh của ©® Nguyễn Trọng Khôi (sinh năm 1947): Vietnamese Painter
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét