IV.
Em đừng đi qua con phố hiểm ác,
Nương náu bao đôi mắt đẹp xinh
Chao, với tấm lòng lành họ muốn
Chừa em ra với ánh mắt của mình.
Từ những vòm ô cao cửa sổ
Họ chào em thân thiết râm ran
Mỉm cười vui (Quỷ và Thần chết ạ)
Họ đong đưa tình nghĩa chị em.
Nhưng mà em đã trên đường thế đó
Sự xoắn xuýt của em vô vọng đã đành;
Em sẽ mang về nhà cho anh
Một lồng ngực chất đầy khốn khổ.
V.
Em cười mỉm điều chi, quá muộn,
Quá muộn rồi, điều em thở than!
Những cảm xúc từ lâu đã chết,
Xưa em từng dè bỉu dã man.
Đến quá muộn tình em đáp lại!
Mọi ánh nhìn tình tứ nóng sôi
Của em, xuống tim anh rơi rụng,
Như nắng soi xuống nấm mộ thôi.
Anh chỉ muốn biết: nếu ta chết
Rồi đi đâu, hồn của đôi ta?
Ở nơi đâu, lửa đã tàn lụi?
Ngọn gió đâu, từng đã cuốn qua?
(Hết)
©® Phạm Kỳ Đăng dịch từ nguyên tác tiếng Đức bài thơ Clarisse từ tập Neue Gedichte - Những bài thơ mới, gồm 5 đoạn đánh theo số La mã.
CLARISSE
Heinrich Heine (1797-1856)
IV.
Geh nicht durch die böse Straße,
Wo die schönen Augen wohnen –
Ach! sie wollen allzugütig
Dich mit ihrem Blitz verschonen.
Grüßen allerliebst herunter
Aus dem hohen Fensterbogen,
Lächeln freundlich (Tod und Teufel!),
Sind dir schwesterlich gewogen.
Doch du bist schon auf dem Wege,
Und vergeblich ist dein Ringen;
Eine ganze Brust voll Elend
Wirst du mit nach Hause bringen.
V.
Es kommt zu spät, was du mir lächelst,
Was du mir seufzest, kommt zu spät!
Längst sind gestorben die Gefühle,
Die du so grausam einst verschmäht.
Zu spät kommt deine Gegenliebe!
Es fallen auf mein Herz herab
All deine heißen Liebesblicke,
Wie Sonnenstrahlen auf ein Grab.
Nur wissen möcht ich: wenn wir sterben,
Wohin dann unsre Seele geht?
Wo ist das Feuer, das erloschen?
Wo ist der Wind, der schon verweht?
Chú thích của người dịch:
Heinrich Heine (1797-1856): Nhà thơ, nhà văn và nhà báo, tác gia hàng thi hào Đức, đại diện cuối cùng và là người vựợt bỏ trào lưu Lãng mạn, có thi phẩm được phổ nhạc và dịch ra tiếng nước ngòai nhiều nhất. Độc giả Việt Nam biết tới và yêu mến Heinrich Heine ngay từ tập thơ đầu tiên gồm nhiều bản dịch từ tiếng Pháp của các nhà thơ Việt Nam, có thể kể Tế Hanh, Hòang Trung Thông, Đào Xuân Quý.
George Sand viết về Heine:
„...Heine nói ra những điều rất độc địa, và những câu chuyện tiếu của ông đâm trúng tim đen. Người ta cho rằng về bản chất ông là người độc ác, nhưng không có gì sai hơn thế. Lòng dạ ông tốt, cũng như miệng lưỡi ông ấy tệ. Ông tính dịu dàng, ân cần, dâng hiến, lãng mạn trong tình yêu, vâng yếu đuối nữa và một người đàn bà có thể thoải mái thống trị ông."
„Heine sagt sehr bissige Sachen, und seine Witze treffen ins Schwarze. Man hält ihn für von Grund auf böse, aber nichts ist falscher; sein Herz ist so gut wie seine Zunge schlecht ist. Er ist zärtlich, aufmerksam, aufopfernd, in der Liebe romantisch, ja schwach, und eine Frau kann ihn unbegrenzt beherrschen.“ (George Sand).
Friedrich Nietzsche viết về Heinrich Heine:
"Heinrich Heine đã cho tôi khái niệm cao nhất về một nhà thơ trữ tình. Tôi đã hoài công kiếm tìm trong mọi vương quốc của những kỷ ngàn năm một thứ âm nhạc da diết và ngọt ngào tương tự. Ông có một sự độc địa của thánh thần, thiếu thứ đó tôi nào đâu nghĩ nổi điều hoàn hảo (...).- Và ông ấy sử dụng tiếng Đức ra sao! Sẽ có lần người ta nói, xét cho cùng Heine và tôi là những nghệ sĩ đầu tiên của tiếng Đức.“
„Den höchsten Begriff vom Lyriker hat mir Heinrich Heine gegeben. Ich suche umsonst in allen Reichen der Jahrtausende nach einer gleich süßen und leidenschaftlichen Musik. Er besaß eine göttliche Bosheit, ohne die ich mir das Vollkommene nicht zu denken vermag (…). – Und wie er das Deutsche handhabt! Man wird einmal sagen, dass Heine und ich bei weitem die ersten Artisten der deutschen Sprache gewesen sind.“
Tranh của Amedeo Clemente Modigliani (1884-1920): Hoạ sĩ, nhà điêu khắc người Ý.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét