Thứ Tư, 13 tháng 1, 2016

Những màn trò mãn nhãn

Năm hết Tết đến mang niềm vui cho mọi người, Phóng viên Vỉa Hè khi điểm lại các sự kiện trong năm bằng vài ba câu chuyện vẫn ghi nhớ trong đầu lời dặn của đồng chí Tổng bí thư „nhìn nhận sự việc bình tĩnh, tỉnh táo, khách quan" và tất nhiên là trong tinh thần "biện chứng“.

1.Bà vợ phó ban tuyên giáo thành ủy Phan Đăng Long sờ đầu chồng kinh hãi kêu lên: „ Eo ôi! Anh chui ở đâu ra đầu ướt nhèm nước đái chó thế này“. Long nói: „-Anh vừa chơi đùa với chó nhà hàng xóm!“.
-„ Thế thì cũng không sao ướt được! Gãi vào bướm nó rồi đội lên đầu à“- Vợ lại khảo.
- Không, anh giả làm cái gốc cây!- Long trả lời.



Tranh ©Toulose Lautrec (1864-1901), họa sĩ Pháp

2. Các nhà báo chụp ảnh đồng chí Phó chủ tịch hội nhà báo Hà Minh Huệ đến thăm một gia đình nông dân chăn nuôi giỏi, chụp được tấm ảnh đồng chí Huệ đứng bên đàn lợn minh họa cho bài viết tiêu đề „ Đồng chí Hà Minh Huệ bên đàn lợn nái“ đăng báo Nhân Dân.

Thứ trưởng Trương Minh Tuấn gọi điện đến bảo để tiêu đề thế là không ổn, phản động dễ xuyên tạc chống phá lắm, phải sửa lại là „Đồng chí Hà Minh Huệ giữa đàn lợn“.
Nghe Tuấn báo cáo, bộ trưởng Bộ thông tin và truyền thông Nguyễn Bắc Son gắt lên:“ Sẽ có vấn đề với kiểm duyệt, ông Huynh ông ấy đập chết. Tôi yêu cầu đổi lại tít (title) thành „Thứ năm từ bên trái: Hà Minh Huệ!“



3. Chủ tịch Trương Tấn Sang hào hứng: " Có thế chứ ngày mai trời lại sáng! Tôi càng sớm nhận ra đồng chí Hà Minh Huệ trên báo Nhân Dân!"



4. Giường chõng trung ương rung lên bần bật, khi đồng chí Tổng biên tập VietnamNet Phạm Anh Tuấn khởi xướng vấn đề quản lý về mặt đạo đức.



5. Bắn ra khỏi giường, Hữu Thọ lầm bầm:" Mình già bằng tuổi ông nó, đang đau lòng quặn ruột, cái thằng nhà báo trẻ này nó lại bắt mình đu bay. Rụng mẹ nó cả cái hàm răng giả đồng chí Lưu Vân Sơn (trưởng ban tuyên giáo Trung quốc) vừa mới biếu mình xong".



6. Một nhà báo lão thành lấy bút ghi vào sổ tay một nhận thức mới: „Khác biệt giữa báo chí và báo chí cách mạng cũng y như sự khác biệt giữa giấy và giấy chùi đít.

Và: „ Ta hình dung thế nào về bút pháp hiện thực xã hội chủ nghĩa nhỉ: Nếu ai cầm cọ vẽ được đồng chí Lê Đức Anh, viên đại tướng hạ lệnh cấm nổ súng chống Tàu chiếm Gạc Ma khiến 64 chiến sĩ hy sinh, hai mắt sáng rực, hiên ngang tay phất cờ, tay vung gươm đứng trên mũi thuyền đánh tan quân Trung quốc chiếm lại được quần đảo Hoàng Sa, sẽ có trong tay tác phẩm kinh điển của hội họa hiện thực xã hội chủ nghĩa.“



7. Sự việc dùng Facebook nói xấu lãnh đạo đã khiến cả hệ thống chính trị vào cuộc. Nghe tin cô giáo Lê Thị Thùy Trang đang có mặt ở tiệm làm tóc, mọi người xì xào nói Vương Bình Thạnh là thằng mặt lợn, giám đốc công an tỉnh An Giang liền xộc vào, cốp còng số 8 xuống bàn:"- Thế nào? Chúng mày còn dám so sánh đồng chí Chủ tịch tỉnh với con lợn nữa không?". Tất cả im bặt, một người lí nhí:"Dạ, sợ lắm rồi ạ, từ nay tôi không dám thấy điều gì khác biệt nữa!".



8. Trung ương khẩn trương họp, một đồng chí thắc mắc, nói, Chủ tịch An Giang có bộ mặt không giống lợn, chỉ hao hao lợn luộc mà thôi.

Kết cục Trung ương đi đến nhận định, đồng chí Vương Bình Thạnh mặt cũng lại không giống lợn, chỉ giống mặt lợn muối là cùng.



9. Hôm xảy ra vụ cháy chợ Đồng Xuân (Berlin), có thằng bé cầm phone la lên:"Mẹ ơi cứu con, cái thang nó đổ vào người." Mẹ nó hốt hoảng:"- Chết! Cái thang của ông Huynh, ông ấy đang dạy Đu dây và Ảo thuật cho Việt kiều yêu nước! Bảo ông Huynh cứu". Thằng bé la to hơn:" Mẹ gọi cứu hỏa chứ ông Huynh đang treo trên cây kia kìa!"


10. Đinh Thế Huynh rơi huỵch xuống. Hai nhân viên cứu hỏa Đức đi tới, bảo nhau: "Nó dùng dây gói hàng đồ khô Trung quốc treo cổ, may mà không chết. Trong đám bán thuốc lá lậu tự tử, tớ chưa thấy ai già như lão này. Chắc hắn phải cỡ trùm".


11. Nhưng mà phải cứu!", viên cứu hỏa người Đức nói, đoạn cả hai bế Huynh đặt lên chiếc xe cút kít đẩy thẳng lên xe cứu hỏa, đóng cửa, hú còi." Trong khói mù mịt, bác hàng thịt người Việt hớt hải chạy ra chặn đầu xe:"- Các ông trả lại mau, không tôi kiện các ông ra tòa. Lò mổ vừa chuyển tới 20 con lợn đông đá, tôi nhận có 19, đúng các ông vừa ăn cắp 1 con rồi!"



12. Sáng nay tờ báo địa phương Berliner Lokalblatt đăng cáo phó lạ trên trang nhất: " Tại khu Trung tâm thương mại Đồng Xuân, một người Việt tên là DINH TEH HUYHN từ trên cây rơi xuống, phỏng đoán là trùm bán thuốc lá lậu treo cổ. Mặc dù được đưa vào bệnh viện Marzahn, các bác sĩ tận tình cứu chữa, nhưng thật đáng buồn, cho đến nay ông ta vẫn chưa chết."

Được lãnh đạo trung tâm thương mại cùng các nhà văn nhà báo yêu nước yêu CNXH ở Đồng Xuân Berlin tận tình chăm sóc, đồng chí Đinh Thế Huynh đã lại hồi phục, tập tễnh ra sân bay đón Tập Cận Bình.


13. Kế thừa truyền thống báo chí cách mạng, tờ Hương Việt đã nhận Bằng khen "vì thành tích xuất sắc trong công tác vận động quần chúng cộng đồng ở ngoài nước." Sau lễ trao Giải thưởng Nhà nước, có người túm lấy áo cô N văn công, nhà báo, biên tập viên Hương Việt, hỏi liên hoan ăn mừng tại tòa soạn đêm qua vui chứ. Cô N nói: " Buồn như trấu cắn, em mà tìm thấy cái quần thì em đã bỏ về từ trước lúc bế mạc rồi.


14. Nghe Đinh Thế Huynh cần cái chuồng gà, Hữu Thỉnh vác ngay cưa, đục, búa, rìu của Hội Nhà Văn sang nhà Huynh, cởi trần hì hụi cả buổi đóng xong chuồng. Cả hai lùa đàn gà nhà Huynh vào nhốt rất cẩn thận. Lúc nhá nhem, Thỉnh nhận cái phong bì nhẹ bẫng, về mở ra chỉ thấy mảnh giấy ghi:“ Gửi người đồng chí, cán bộ cốt cán đã lĩnh lương cần gì đến tiền thưởng“.


Mấy hôm sau Huynh mở chuồng, gà mất sạch không còn con nào. Trong chuồng treo mảnh giấy: „Gửi đồng chí người đầy tớ tận tâm, đã phục vụ nhân dân thì cũng chẳng cần gà!“.



15. Huynh nổi đóa, lệnh cho Thỉnh mở Đại hội để kiểm tra sĩ số. Nhân thể Thỉnh xúi gạch tên 9 người theo Thỉnh là không đạt chuẩn. Hai mươi nhà văn đáng kính trọng tuyên bố bỏ Hội, số nhà văn hội viên còn lại đứng xếp hàng nghe Thỉnh điểm danh đến tên mình xong, liền hóa thành gà chui ngay vào chuồng, gà gật nghe hai chủ soái của phái thơ Cungcuism (Cúng cụ) và Dulichism (Du lịch) là Hữu Thỉnh và Nguyễn Quang Thiều ngâm vịnh.



16. Thỉnh hắng giọng ngâm sang sảng " Năm anh em trên một chiếc xe tăng/ Như năm bông hoa nở cùng một cội/ Như năm ngón tay chung một bàn tay", liếc nhìn bụng bảo dạ " *éo mẹ có phải chiếc xe tăng Trung quốc đâu, dễ chen chúc hơn 500 đứa chứ chả chơi". Liền quát:"Thiều! Chú mang cho anh cái đèn pin ra đây!“


Thiều lập cập bê cái đèn pin Trung quốc soi lướt qua lưng Hữu Thỉnh, soi đến đâu nhà thơ này mọc đủ lông cánh, ra ngay con gà trống oai phong.



17. Gà trống Hữu Thỉnh hết vào chuồng rồi lại ra, đạp mái hết con này đến con khác. Mỗi lần qua mặt Đông La cầm đơn khiếu nại đứng cửa chuồng, Thỉnh lại nhổ một cái lông cánh của Đông La.

 

18. Cứ mười lần như thế, đau không chịu nổi Đông La hét toáng lên: " Sao đồng chí lại vặt lông tôi?".
Nhìn sâu vào mắt Đông La, Hữu Thỉnh thủ thỉ:“ Anh muốn thấy em sexy cởi truồng trên bàn thờ, mới sướng!“



19. Đông La bất mãn, bứa đã lâu, tự dưng bủn rủn chân tay, nghĩ phận mình làm gà cúng bèn rỏ nước mắt: " Đừng bắt em chết! Thôi thì anh cho em điếu đóm, hoặc đứng cầm cu cho anh đái, cũng được."
Thỉnh cười ngất: “ Điếu đóm cho anh cũng phải cỡ đỉnh cao thơ tâm linh như Hoàng Quang Thuận!“
 

"Khối đứa còn chờ cầm cu cho anh đái, đâu đến lượt mày!“. Hữu Thỉnh nói đến đó, một con gà trống nhảy ra ưỡn ngực vỗ cánh phành phạch:
„Ùa úa ua!
Ua! Hai lần thiên tài!
Nhìn ra là anh Kê Muối.


20. Đang ngủ trưa trên sập rồng, cựu Tổng Bí thư Nông Đức Mạnh giật mình vì tiếng gáy. Mạnh làu bàu:
- Gáy rõ to lại còn ngọng nữa. Hừm, con gà lại cái nào gáy qua lỗ đít thế. Bảo vệ đâu, bắn chết nó đi!



21. Anh bảo vệ người dân tộc vớ lấy cái súng kíp, nhằm Đông La và Kê Muối nổ hai phát liền.
Hai con tập tễnh chạy đi. Chàng cảnh vệ lẩm bẩm: „Súng kíp mua ở Bằng Tường, chẳng lẽ đồ nhái Trung quốc hay sao? Mình bắn trúng rõ ràng, thế đéo nào mà hai con gà pê đê chúng nó chỉ què!“


22. Đợi cho thiên hạ hết nghị luận về tập thơ được giải, Thiều giật đèn pin soi vào cô gà mái có phần ủ rũ: " - Đáng tiếc thật. Linh lợi như em, giá viết theo kiểu của anh thì một năm chắc ra được 12 tập, đã năng suất lại an toàn!". Con gà mái kêu: "Tóc !Tóc". Thiều bảo:" Vướng mắc để anh xử lý nội bộ, kẻo ảnh hưởng tới uy tín của cường quốc thơ!"

Đồng chí Phó chủ tịch nhận định: "Là cường quốc thơ, ta có thể mở Viện Nguyễn Du khắp nơi trên thế giới, nhằm mục đích dịch và phổ biến thơ Nguyễn Quang Thiều cho ngang tầm thời đại!"


23. Hải quân Mỹ thích tập trận với Lực lượng vũ trang Việt Nam hơn bèn đem 1 chiến hạm ra thử cùng hai danh tướng. Cứ thấy đồng chí Vịnh (Nguyễn Chí) loay hoay tháo định vị của họ ra và gắn vào cái la bàn Trung quốc kim hướng về duy nhất phương Bắc. Còn đồng chí Ca (Đỗ Hữu) vác cả dầm chèo và thuyền nan lên đòi tái hiện trận đánh đẹp, có thể viết thành sách.


24. Trong đoàn xiếc quốc gia Bốn mươi năm CHXHCN Việt Nam vẫn cứ là đồng chí Đinh Thế Huynh - trưởng môn Ảo thuật – một bậc diễn viên kỳ tài. Mời Vũ Đức Đam và Trần Nhật Quang ra sân khấu đứng xoay lưng áp vào nhau, Huynh hua chụp lên đầu hai đồng chí cái váy của Giang Thanh (do Lê Hồng Anh lấy trộm ở Bắc Kinh về) hô "biến", liền ra ngay một bó rơm. Một con trâu ngoác mõm nhai bó rơm, vài phút sau từ lỗ đít trâu chui ra Hồ Quang Lợi.

Quần ống thấp ống cao bộ dạng hề gậy, trưởng môn Tung hứng Nguyễn Sinh Hùng hai tay giữ sào, đùng đùng lắc mông trên chiếc xe đạp một bánh di chuyển trên cáp treo. Đạp đến giữa vòm, đồng chí sang tay, rút tuột từ cạp quần ra Hiến pháp nước CHXHCN Việt nam 2013 đặt lên mông cứ vẩy tung lên, lại bắt lấy.

 

25. Trưởng môn Đu dây Nguyễn Phú Trọng ngồi cánh gà sợ hãi nhìn lên, chắp tay khấn:“ Trời ơi! Văn kiện quan trọng chỉ sau Cương lĩnh Đảng có biết không“.

Bỗng Hùng rớt sào chới với.
-„Cứu lấy đồng chí ấy!“ Nguyễn Phú Trọng kêu lên.
Đinh Thế Huynh và Hồ Quang Lợi giật mình. Cả hai giật mạnh tấm lưới bảo hộ chụp lấy Hùng.
Từ trên cao rơi uỵch xuống cả bịch lưới.
Dưới đất chỏng vó ra là một con lợn Bắc Kinh.


26. Bà Phó Chủ tịch nước Nguyễn Thị Doan ở gần rạp xiếc. Vừa đi múa cột về nhà, nghe tiếng lợn eng éc, bà hớn hở nói với mấy bà, mấy cô cùng câu lạc bộ múa:
-„ Trung ương mình thật giỏi! Mấy năm liền toàn nhập thịt lợn tiêm thuốc tăng trọng Trung quốc. Tết này có thịt lợn sạch ăn rồi!“



27. Ban tổ chức Liên hoan bia quốc tế nghe tăm tiếng lẫy lừng truyền thống xiếc, họ đánh điện mời một đoàn khác chính là đoàn xiếc Bốn Tốt nổi tiếng của Quân đội NDVN đến biểu diễn. Họ nhận được thông báo đoàn xiếc này không đi được hẹn dịp khác vì giám đốc Nguyễn Chí Vịnh đang bận. Anh Chí, thuộc lò xiếc khỉ của đồng chí Tổng bí thư, đang được giám đốc đoàn xiếc Tàu Tôn Kiến Quốc truyền thụ cho tiết mục Đánh bắt trên bờ.


 
28. Thủ tướng ngồi gác cả chân lên đùi vợ. Đồng chí nhắm mắt mơ màng: “ -Dạo xưa anh làm y tá luồn rừng, nay thiếu gì kinh nghiệm viết sách về đu dây ở tầm vĩ mô quốc tế. Bác Hồ lại cho ta độc quyền quản lý báo chí, tiền nhuận bút rủng rỉnh, em ơi chúng mình tha hồ lên tiên!”



29. Ông cứ ra lệnh tái bản cho nhiều vào mà lấy nhuận bút! Học tập Bác mà, đố thằng nào dám ho he." Bà Dũng bảo.
Thủ tướng vỗ đùi: „- Em nói chí phải !“
Đồng chí vừa họp với bên công an về, vỗ ngay vào cái dùi cui mini thủ trong túi quần.



30. Bà Dũng nhảy lên nhăn nhó:-„ Ối giời ôi! Năm thằng Trọng đòi kỷ luật ông, tôi mò quần ông suốt cả đêm chẳng thấy. Nay ông đi công tác bên Tây mua cái thuốc của nợ viagra về, mới sáng ra đã dựng lên như cái ống thổi lửa. Dùng vừa vừa thôi. Ông đâm vào đùi, rách mất cả cái quần hoa Trung quốc của người ta!“

Bức xúc quá, đồng chí bịt mũi quay mặt sang bên rủa thầm: "- Cái quần rách mà cứ làm như cái màng trinh không bằng. Cả như cái mạng liên kết trí thức phản biện ông đây cũng đâm toạc. Ông giải thể cả viện IDS và những loại Think tank này nọ, nay cùng lắm ông cho vá lại là xong, khó gì!"



31. Bị sốt, một lần bà Thứ trưởng Nguyễn Thị Minh đến ông bác sĩ rất được bà Tiến tín nhiệm tên là Lương Tâm Mùi khám. Kể về bệnh tình xong nằm lên giường, bỗng bà ngoảnh lại : „"Bác sĩ ơi, sao lại đưa vào đó, đây có phải là hậu môn em đâu“.
- „Thì đây cũng đâu có phải cái nhiệt kế“. Bác sĩ Mùi nói. Phải công nhận bác sĩ Mùi tài.


32. Hôm qua dưới sự chỉ đạo chặt chẽ của bà Phó Chủ tịch nước, hoa khôi Trung ương Nguyễn Thị Kim Tiến đã tổ chức thành công và công bố kết quả cuộc thi hoa hậu của Bộ Chính trị với những kết quả không khác sự chờ đợi của nhân dân: 1) Bà Nguyễn Tấn Dũng đoạt ngôi Kinh tế hậu. 2) Bà Nguyễn Sinh Hùng lên ngôi Dân chủ hậu. 3) Bà Trương Tấn Sang đoạt vương miện Điều hành hậu và bà Nguyễn Phú Trọng kiêm nhiệm mọi ngôi xứng danh Tụt hậu.


 
33. Miễn trình diễn bikini cho các bà lớn, thay vào đó là ứng xử hiểu biết. Hoa khôi Trung ương Nguyễn Thị Kim Tiến nêu câu hỏi. "Hoàng Sa nằm ở đâu, gần Đà Nẵng hay gần đảo Hải Nam". Bà Nguyễn Phú Trọng nhanh nhẩu:" Ở Vịnh Bắc Bộ gần nhà tôi, thì cũng quanh đâu đó trên biển Đông thôi mà".



34. Sau cuộc thi Hoa hậu Bộ Chính trị hôm qua, con trai đồng chí Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng gãi đầu hỏi bố - nhà lý luận biện chứng thiên tài của Đảng ta:“ Thế nào là khác biệt giữa Lý thuyết và Thực tiễn hả bố“. Trọng nắm tay cậu thái tử kéo đến chỗ cô con gái hỏi: „Thế con có sẵn sàng ngủ với đại gia nào với giá 100 triệu Dollars không?“. Con gái đồng chí nói: “-Tại sao không? Con mua thêm được nhà lầu xe hơi, thừa vãi“. Trọng giận đỏ tía tai, kéo cậu thái tử đến chỗ bà vợ, nhắc lại đúng câu hỏi đó. Bà Trọng thủng thẳng: „Tất nhiên rồi, thời thế có đổi thay, vợ chồng ta vẫn cả đời phú quí“. Bức xúc quá, Tổng bí thư dẫn con trai vào bếp, ấn anh này ngồi xuống ghế nói: „Thằng ngu hiểu chưa? Về Lý thuyết mình là triệu phú Dollar, nhưng xét về Thực tiễn chúng ta có hai con đĩ trong nhà!“



Tranh Toulose Lautrec (Henri Marie Raymond de Toulouse-Lautrec-Monfa, 1864-1901) họa sĩ, nhà đồ họa người Pháp


©Phóng viên Vỉa Hè – 2015

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Làm gì đây với Pushkin

Marcel Reich-Ranicki        Mới đây ông hứa nói cho chúng tôi nghe ít nhiều về Pushkin và Chekhov. Chúng tôi chờ đấy. Heinz Bode từ Leipzig ...