Trăng lầu óng viên lối sỏi
Ưu tư chong vết rặng dài
Vỏ ốc thoát trên lời đá
Ngân hồn đâu nỗi riêng ai
Ai về ngẫm trông còn mất
Nào nghe lời nhớ nhung thôi
Hát nghe em toàn vẹn nhất:
- Cảm tình nguyên dấu khuyên môi.
II.
Hát lên dịu buồn ánh mắt
Và gì trĩu thẫm hàng mi
Mắt nhìn vào trong. Lệ nhỏ
Đớn đau nào thấm chia ly?
Có tay vỗ về vầng trán
Vết in day dứt thâm tâm
Có trăng xoa vào đôi má
Áp bên đồng cảm tri âm.
III.
Như khơi giếng hình khuây khỏa
Nụ cười tươi sáng dung nhan
Soi lên thiên đường nắng tỏa
Là niềm khắc khoải trần gian
Còn không có gì thay đổi
Ngoại trừ năm tháng trôi nhanh
Mỗi khi lầu lan gió thổi
Hồn em sải cánh hồn anh.
IV.
Nào lấy hơi em, nín tiếng
Ngày ta so ngón đùa chơi
Đôi hai bàn tay nắm siết
Xốn xang nỗi nhớ cuộc đời
Một mai và còn lưu dấu
Mái lầu, tiếng hát, hoàng hoa
Ngân lên đáy lòng nung nấu
Một lần cho dẫu phôi pha.
©® P.K.Đ 2015/2016
Tranh: La Vie / Cuộc đời - Pablo Picasso (1881-1973): Họa sĩ, nhà đồ họa, và điêu khắc Tây Ban Nha.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét