Thứ Ba, 17 tháng 3, 2015

Lâu đài trắng trong nỗi cô đơn trắng


Tranh © Wassily Kandinsky (1866-1944) họa sĩ Nga
Rainer Maria Rilke (1875-1926)

Lâu đài trắng trong nỗi cô đơn trắng
Trong sảnh choáng bong len lỏi nỗi bàng hoàng 

Ốm như sắp chết, dây leo bấu chặt lấy tường
Và mọi con đường xuống thế ngập chìm trong tuyết.

Bầu trời cô liêu và mở treo trên cao hết 

Lâu đài chói sáng. Và dọc theo những bờ tường trắng mịt mùng 
Nỗi nhớ vịn men đi với những bàn tay lạ lùng 
Đồng hồ dừng trong lâu đài: thời gian đã chết.

©Phạm Kỳ Đăng dịch từ nguyên tác tiếng Đức

Ein weißes Schloß in weißer Einsamkeit


Rainer Maria Rilke (1875-1926)

Ein weißes Schloß in weißer Einsamkeit.
In blanken Sälen schleichen leise Schauer.
Todkrank krallt das Gerank sich an die Mauer,
und alle Wege weltwärts sind verschneit.

 

Darüber hängt der Himmel brach und breit.
Es blinkt das Schloß. Und längs den weißen Wänden
hilft sich die Sehnsucht fort mit irren Händen ...
Die Uhren stehn im Schloß: es starb die Zeit.

Tranh của Wassily Kandinsky (1866-1944): Họa sĩ, nhà lý thuyết nghệ thuật người Nga.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Làm gì đây với Pushkin

Marcel Reich-Ranicki        Mới đây ông hứa nói cho chúng tôi nghe ít nhiều về Pushkin và Chekhov. Chúng tôi chờ đấy. Heinz Bode từ Leipzig ...