Thứ Bảy, 18 tháng 4, 2015

Khúc Đồng Quê

Phạm Kỳ Đăng   
Tranh của một Họa sĩ Cao đẳng mt Đông dương


I.

Ngả dài bóng cây bồ kết
Nước hiền sông lặng dòng xanh
Cô gái vịn sào khóc mãi
Mau rơi lệ gái nhà lành
Hoa đại bay hương ngào mây…
- Nơi đây gốc gác tôi đây
Tôi thường hào sảng chúm tay gọi người.


II.

Vù vù nắng thổi đồng bằng
Rần rật lá xác khô
Như bật nguồn cơn lòng đất
Ủ vỉa nhiệt ngàn năm chôn nhau
- Nắng lung lạc ước mai sau
Rưng rưng sim tím, hoa lau rũ cờ.

III.

Ngân nga sao chùm
Hành hương trong đêm
Trời sao bén đồng gió nổi
Rắc rây sương tạt triền miên
Đuôi sao chổi quét qua rặng nhãn
Mùa trăng cốm vã thượng huyền.

IV.

Vách đá móc sương tinh hạt
Đua nắng thức đợi giá lạnh
tinh mơ
Gió thu lỏng dây
Đìu hiu cặp nở hoa kim chuông
Lạ thay nỗi nhớ xa phương
Suốt từ đóa nắng vô thường óng soi.

V.

Nơi mắc cạn con đường
Oặt xe, bò già hổn hển
Người đánh xe nhẫn nại
bỏ nón, bón cỏ trộn lòng đào
vỗ về cầu khẩn
Chợt nghĩ thấy luân hồi kiếp thú
Đỡ bò, vực dốc xe lên.

VI.

Lan can tay leo
vin tầng nguyên thủy
tiếng khèn rút đường độc đạo
ngẩn ngơ hút dấu
chấm hài gót sen
Em về đâu, em về đâu em
Khèn len vách núi nhớ thương lầu
họa rớt dấu giầy
tựa cửa tìm
đắm mắt người mong
- Vạt loang nắng rút rèm đông
Đăm đăm hạt múa mưa hồng quan san
Gió say túy lúy hồng nhan
Hoa khôi đỏ mặt bên giàn tinh khôi.

VII.

Bước xăm xăm cô gái làng Chăm
Làn mi nhung mắt sáng nguyệt rằm
Thoáng nọc nả ánh kiêu kỳ thách thức
Như muôn kiếm sẩm sây hoa, lòng rạo rực
Hoa mắt người khách lịm suối Đa mê
Về sau lan
nở đêm hè
Loài duyên kỳ hẹn môi kề nửa môi
Sao băng rừng thẳm non Hời
Trăng lu thầm tỏa nụ cười đam mê.

VIII.

Chuồn chuồn lâng lâng cánh vút
Nâng tầng gió thoáng nhẹ mây
Nắng ngợp trong độ thu trong
Nghiêng mình mềm mại đóa hoa dong
Ghé cánh nghe
Đôi chiền chiện vít nhúm lưỡi
Như vĩ cầm hòa âm nối gọi nhau
Còn chi em còn chi
Từ khi trời bắc chim di
Miếu hoang khói tạnh mưa chì bấc sa
Chuông day nức tiếng sơn hà
Đọng trong đáy vực ác là siết bay.

IX.

Tu hú khát lưỡi kêu
Tan tuuổi trường
Phông đỏ hạ màn niên thiếu:
Tương tư người
Rỉ rắc phượng rơi
Phong phanh đoá phượng trên trời
Lửa run chùm vẫy nay người biệt ly
Cha tôi ngã bệnh chờ quy
Người tôi yêu dấu đã đi ở chùa.

X.

Đám ma,
Các bà già khuôn tay
Hạ huyệt
Bên cây gậy tầm xích
Hát bi thảm thánh thần động lụy
Đưa đò
Gọi hồn
Sang sông

Sau đám một cụ già
(chồng chết trận Cao Lạng đã năm mươi năm
bốn đứa trai cầm súng cũng đã yên phần đất)
mãn lòng đã dọn tươm tất cho mình cỗ áo
nhẩn nha nhai trầu thùa chỉ
vá áo chắt dưới gốc đa làng Mây
- Phải đây gốc gác tôi đây
Nghĩ ân xương tuỷ hao gầy thân xa.

1999/2000
© P.K.Đ – Ngả Muôn Ai

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Làm gì đây với Pushkin

Marcel Reich-Ranicki        Mới đây ông hứa nói cho chúng tôi nghe ít nhiều về Pushkin và Chekhov. Chúng tôi chờ đấy. Heinz Bode từ Leipzig ...