Tranh của © Tô Ngọc Vân (1906-1954) |
Một đứa trẻ không mong, cũng bị đẩy
Khỏi kinh cầu mẹ nguyện đêm đêm
Và mãi mãi rời xa Khúc Kinh Lớn
Ban phát, đi suốt những kỷ nguyên.
Nàng ít ước nguyện - và chỉ thư thoảng
Tràn qua nàng như một tiếng khóc rung
Ước một đất nước với lều hồng tím (1)
Ước một giai điệu nhạc lạ lùng,
Ước những con đường trắng, không vẩn bụi
Rồi kết hoa hồng vào mái tóc trần
Mà chưa bao giờ tin vào tình ái
Cả khi trời sâu trong tiết mùa xuân.
©Phạm Kỳ Đăng dịch từ nguyên tác tiếng Đức
Sie war
Rainer Maria Rilke (1875-1926)
Ein unerwünschtes Kind, verstoßen
auch aus der Mutter Nachtgebet,
und ewig fern von jenem Großen,
das gebend durch die Zeiten geht.
Sie wünschte wenig - und nur selten
kam wie ein Weinen über sie
nach einem Land mit Purpurzelten,
nach einer fremden Melodie,
nach weißen Wegen, die nicht stauben -
dann bog sie Rosen sich ins Haar,
und konnte doch nie Liebe glauben,
auch wenn es tief im Frühling war.
Chú thích của người dịch:
(1) Hình ảnh quen thuộc miêu tả rạng đông.
Rainer Maria Rilke (1875-1926): Nhà thơ, nhà văn, nhà tiểu luận và dịch giả, ông thuộc về những thi sĩ quan trọng nhất của văn chương tiếng Đức.
Tranh: Thiếu nữ bên hoa huệ của Tô Ngọc Vân (1906-1954)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét