Thứ Sáu, 1 tháng 4, 2016

Giờ điểm đó Sara

Phạm Kỳ Đăng
      
© Léon-François Comerre (1850-1916)

Đi bao xa chừng muộn đó Sara?
Xe lắc lư, lừa ngủ kiệu, nhớ chiếu tà
Hồng toan ánh, soi đồng vàng chao lấp lấp
Nên bối rối lúa nhận vàng sông trào ngập
- Đi bao xa chừng muộn đó Sara.

Xe lắc lư, lừa ngủ kiệu nhớ chiều tà
Bươm bướm về như ống kính vạn hoa
Anh đã thấy dưới bồ đào người xinh nhất
Vào điệu vũ lướt xiêm bay phần phật
- Xe lắc lư lừa ngủ kiệu, nhớ chiều tà.

Hồng toan ánh, soi đồng vàng chao lấp lấp
Bên bầu bạn lửa bập bùng tươi tạo lập
Rượu này anh, ân cần gọi, bánh sắp rồi
Anh quên ăn nhìn nũng nịu hiện trên môi
- Hồng toan ánh, soi đồng vàng chao lấp lấp.

Nên bối rối lúa nhận vàng sông trào ngập
Men gốm lóng trên tay người dâng nến thắp
Gốm men trăng, men rạn chắp cho hình
Dệt len cừu ai đan áo tặng thư sinh
Nên bối rối lúa nhận vàng sông trào ngập.

Đi bao xa chừng muộn đó Sara
Anh nhớ em, ngón mắc sợi dệt lụa là
Chim kêu từng vang đồng nội nguy nga
Hình hóa tưởng cho lễ thêm trọng vọng
- Đi bao xa chừng muộn đó Sara?

© P.K.Đ / Mê Ca 1992

Tranh của Léon-François Comerre (1850-1916) : Họa sĩ phái Tượng trưng (Symbolism) Pháp.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Làm gì đây với Pushkin

Marcel Reich-Ranicki        Mới đây ông hứa nói cho chúng tôi nghe ít nhiều về Pushkin và Chekhov. Chúng tôi chờ đấy. Heinz Bode từ Leipzig ...