Thứ Tư, 27 tháng 12, 2017

Vinh quang thay dòng họ Tào

Phóng Viên Vỉa Hè tổng kết năm 2017, kể chuyện vui đón năm Mậu Tuất 

Tranh Henri Toulouse-Lautreck (1864-1901): Họa sĩ Pháp

1. Sau một cuộc họp Bộ chính trị cãi nhau ỏm tỏi về phương án chống tham nhũng, Tào Trọng bỏ họp vào lăng Tào Cung dâng hương cúng lễ. Ra ngoài, đồng chí cho gọi Tào Phúc đến, lấy một cái túi gấm ra trao tay, ghé tai dặn mật kế, nói “kỷ luật là đây”, cứ thế, cứ thế mà làm. Tào Phúc đón túi gấm, lĩnh mệnh, Trọng mới yên tâm lên xe Hồng Kỳ về nhà.

Thằng cháu 5 tuổi, nghe ông lẩm bẩm từ ngoài cổng hai từ đó luôn miệng, chẩu môi hỏi bà Nguyễn Phú Trọng: “Kỷ luật là gì hở bà?”.

Bà Trọng đang bận tay ậm ừ qua quýt: “Là gãi cháu ạ.”

Thằng cu con sán vào Tào Trọng hỏi: “Ông ơi, ông kỷ luật à. Sao ông cứ gãi trán và gãi quần, thế ông bị ghẻ ở khắp người à, cả ở đầu, ở đít?”

Tào Trọng quát: “Ranh con! Đừng nghe bà mày làm gì. Chỉ có một mình ông mày mới biết ngứa chỗ nào thôi!”


2. Đợi bà Trọng đi khuất, lôi phắt thằng bé cháu đến trước gương, đồng chí nhảy lên, gãi gãi vào nách, bảo thằng bé: "- Chỉ ông mới biết phải xử lý ra sao, chứ quá tay ra thì ra người giang mai, ôn dịch! (người bình dân gọi là Mai Dịch)!“


3. - Ông ơi hôm qua ông gãi nách, sao hôm nay ông lại chỉ gãi háng?- Thằng bé lại hỏi. Nhà độc tài vừa nhảy lò cò vừa gãi bẹn sồn sột, trừng mắt: "Ngứa chỗ nào thì chỉ mình ông biết, đột phá chỗ nào một mình ông hay, mày xía vào đó làm gì!"


4. Rất khó thực hiện quy định mới về sổ đỏ đối với 17 đứa con hoang đàng, càng khó triệu tập gia đình ra công chứng vì con cháu chúng nó hiện sang Anh sang Mỹ hết. Thấy tình hình không ổn, con trai Tào Trọng nhấc máy gọi xuống chính quyền:

- Giải quyết sổ đỏ cho ông cụ nhà tôi đến đâu rồi? Hai căn Ciputra ấy!

- Theo thông tư mới thì chịu. Mà cần gì, xưa nay cụ Tổng bí thư thảo ra điều gì đều trên luật pháp, cụ xài giấy viết tay là đủ!

- Thế ra chưa được sổ nào à?

- Chỉ xong sổ đỏ mỗi phần đất Mai Dịch thôi ạ.


5. -Thế sổ đỏ Mai Dịch ghi bằng chữ cái của PGS-TS Bùi Hiền chứ ạ?- Con trai Trọng Lú vẫn băn khoăn cho tương lai. Không ai dám trả lời, cán bộ phường đưa mắt nhìn nhau.

Tốt nhất anh này dẫn luôn Tào Trọng đi, bố con anh ra nghĩa địa mà hỏi.


6. Sức khỏe của mấy đồng chí lãnh đạo Đảng và Nhà nước ta đều đang có vấn đề. Trung quốc kiểm soát chặt chẽ. Ban bảo vệ sức khỏe Trung ương cho ngăn tủ thuốc ra làm hai ngăn, một ngăn đựng thuốc chữa bệnh và dưỡng sinh, ngăn bên kia chứa thuốc tắc tử.


7. Trung quốc giao cho đồng chí Tổng Bí thư chiếc chìa khóa thứ hai mở tủ thuốc. Trọng Lú vờ vịt nói: "Ní hảo, cơ nhưng mà tôi vốn sinh viên khoa Văn, biết gì đến y khoa với kê đơn, bốc thuốc". Bác sĩ Trung quốc nói: "Đồng chí cứ bốc thuốc tắc tử, ít hay nhiều thì kiểu nào mấy chiến hữu cũng toi!"


8. Làm thế nào cho lời hiệu triệu chống tham nhũng của tôi trước toàn đảng toàn dân có lửa?" - Trọng Lú gay gắt hơn.

Trả lời: "Muốn có lửa, tốt nhất treo ngay đồng chí lên giàn hỏa thiêu!"


9. Bên lề cuộc gặp G20, Tào Phúc mở túi gấm Trọng trao ra đọc mật kế. Đồng chí tìm ngay đến bà Thủ tướng Angela Merkel hắng giọng: "- Bà xem có con chuột nhà tôi hình như nó chui vào nhà bà?".

- “Không, nhà tôi ăn chay, làm gì có thú lạ!”

- “Nhưng mà tôi nhận ra giọng nó, đúng con chuột cống nhà tôi! Bà vào nhà xem lại!”

Bà Thủ tướng ôn tồn: “Có một con chuột đang tập ăn rau dưới gậm giường! Nhưng tôi cũng không có quyền, tôi còn phải theo trình tự của Luật bảo tồn động vật quí hiếm!”

- “Bà không trao, tôi sẽ xông thẳng vào giường bà!”. Phúc sừng sộ.


10. Thằng cháu trai về thăm bà cuối tuần, giữa đêm hét lên, tụt xuống đất, chạy lại giường bà. Nó kéo tay Angela Merkel: "Bà ơi, kinh quá, cháu vừa mơ thấy có con Monster (Ngoáo Ộp) nằm dưới gậm giường cháu!"


11. Bà Thủ tướng bảo: "Thì bà cũng vừa mơ thấy con Monster của Việt Nam nó mò vào giường bà, người nước ấy gọi nó là con "Ngoao Ngheo" (Ngoáo Nghẹo)".

Công nhận bà thủ tướng Đức nói tiếng Việt thật dễ thương.


12. Nằm cáng cứu thương trên máy bay, Trịnh Xuân Thanh năm bảy lần nhỏm dậy. Viên an ninh bảo đồng nghiệp: "Anh hùng lao động ngành dầu khí có khác! Nó giãy tợn, mình còn túi cứu thương mang theo cơ mà". Lấy đèn pin ra soi, hí húi đọc: "Một mũi vào ven, thuốc của Bộ trưởng Kim Tiến. Một liều vào nơi vô thiên vô địa của Chủ tịch quốc hội Kim Ngân, chắc là bơm vào dạ dày, và còn liều của đồng chí Tổng Bí thư chế từ phụ tử Trung quốc, chẳng cần đọc cũng biết là bịt miệng tống vào". Làm xong thấy ông này đờ người ra, viên an ninh hớn hở: "Chắc như đinh đóng cột".


13. Viên trung tướng đội trưởng đội bắt cóc nhắc nhở: "Còn viên của đồng chí Bộ trưởng Tô Lâm cốt khởi động ruột, đưa vào hậu môn khi máy bay hạ cánh xuống Nội Bài. Nó sẽ tồng tộc đầu thú".


13. Tại cuộc kiểm điểm, tổng cục trưởng An ninh giận dữ: "Phí cơm! Tình báo gián điệp gì mà để lại dấu vết loang lổ như trên yếm dãi trẻ bú mẹ thế này?". Đồng chí Đường Minh Hưng đứng lên gãi đầu: "-Em đã bảo, tại cái thằng trong đội truy bắt nó xuất thân nghề bán tiết canh vịt, vào chợ Sapa bên Praha nó xoáy luôn con dao cắt tiết, cứ thế kè kè mang theo người".


14. Đinh La Thăng dẫn đoàn xiếc chạy khỏi thành phố HCM. Thấy quân Trọng đuổi gấp quá, Thăng tụt xuống ngựa, bắt một bà già dưới ruộng đổi cho mình cái váy mặc đại vào rồi trốn vào nằm đống rơm ngập nước.

Thảo nào bà con Sài Gòn từ mấy hôm gọi đường dây nóng toàn nghe tiếng lục sục.


15. Tào Dũng đang dâng oản trên chùa, nghe tin giật bắn mình. Người Tử Tế hấp tấp gọi Đinh La Thăng: "Thăng ơi, thằng ranh con Tào Thanh vác xác về, làm sao anh em mình còn yên tâm đi chùa nữa!". Tào Thăng nói: "Anh yên tâm đi!". Ngay đêm đó Tào Thăng vác xẻng ra sau chùa đào gấp một căn hầm bí mật.


16. Nghĩ đến mạng sống, Tào Thăng gần sáng đã rất mệt, hùng hục đào thêm lỗ thông hơi. Vừa thông lên bằng nhát xẻng cuối cùng, bỗng thấy cái gì như bao tải rơi huỵch lên người. Chỉ có thế, Thăng bị bà Dũng từ trên rơi xuống kẹp háng vào cổ không sao thở được.

-Cái gì thế, chị vác cái bao tải đựng gì thế này? - Thăng ú ớ.

- Vàng đấy, chú ạ.- Bà duỗi chân ra.

-Trời ơi, sao chị không để lại trong từ đường Nguyễn Tấn Dũng - Thăng hổn hển.

- Có mà mất trắng. Chú không nghe thấy loa trên mặt đất: "cần huy động... còn rất nhiều vàng trong dân!" à.


17. Tào Dũng quần đùi, cởi trần cũng ôm một bao tải vàng nhảy xuống. Loa hét rất to, Dũng kéo Thăng tay còn cầm xẻng, cả hai cùng chạy ra mộ thân phụ Tào Dũng. Quân Trọng Lú đuổi gấp. Dũng vái bố mấy cái, hỏi Thăng: "-Làm sao bây giờ chú, anh chẳng kịp mặc quần áo". Thăng sáng mắt: "- Thì lấy tạm quần áo của ông cụ mà mặc". Dũng hỏi: "-Làm cách nào?". Thăng dúi vào tay: "Xẻng đây!".


18. Dũng cầm xẻng hì hục đào mả bố. Thăng lẳng lặng đánh bài chuồn, quen đường cán bộ nguồn ngày tháng nhởn nhơ, không ngờ sa bẫy. Hôm nay viên công an giật chéo cánh khuỷu Thăng:

- Ấy, đồng chí nhẹ thôi, hãy chừa cho cái nhẫn cưới – Thăng nài nỉ.

Trọng Lú, nghe đâu vừa mổ tim ở Singapor, vén rèm xe Hồng Kỳ lên, cười nhạt: "Thằng này nó không phân biệt được nhẫn và còng. Cốp còng vào cổ tay nó, xem nhẫn hay còng cái nào nổi bật hơn".


19. Đêm đầu xộ khám biệt giam không sao ngủ, Thăng cất giọng rống lên: "Bác kính yêu đang cùng chúng cháu hành quân". Giọng hát ồm ồm vọng đến tai Kim Tiến, bà nắc nỏm khen: "Thế chứ, hát to lên thức tỉnh đời nay khối kẻ đang nhạt đảng khô đoàn!"

Nghe đến đó, ông chồng Kim Tiến bật dậy ra bếp chửi thề, nói: "Hành quân cái khỉ, chị mày nhạt thì khỏi nói, còn khô thì từ đời tám hoánh nào rồi.!"


20. Chiều nay ở Bộ công an, trước khi xộ khám biệt giam chỉ được phép chào nhau mấy phút, Tào Thăng phấn chấn:

- Vào đây anh em ta lập ra ban nhạc nổ tiếp, tôi sở trường thanh la, não bạt, em tôi Đinh Mạnh Thắng có tài chơi trống, thế các đồng chí chơi được nhạc cụ gì?

- Nhị và kèn

- Kèn gì?

- Kèn đám ma! – Hai đồng chí kia lí nhí trả lời.


21. Cả 3 luật sư của Thăng đều thống nhất chiến lược bào chữa. Vào cuộc hỏi thứ nhất, Tào Trọng phe phẩy quạt ngồi nghe, Tào Thăng đọc bài thơ "Cẳng đậu đun hạt đậu/ Hạt đậu khóc hu hu/ Cùng sinh từ một gốc/ Nỡ hại nhau thế ru", rồi lăn ra khóc ròng.

Tào Trọng đuổi các đồng chí ra ngoài, gạt nước mắt bảo: "Ta cũng nào dám quên ơn tiên đế!".

Hai anh em nhà Tào Cung khóc ôm nhau sau song sắt.


22. Mang vali 14 tỷ về, ngày hôm sau con trai Trịnh Xuân Thanh mở va li đàn violin ra, thấy đầy tiền xếp chặt trong đó.

Thầy giáo dạy đàn hốt hoảng:

- Cậu mang cái gì thế này?

Thằng bé rên rỉ: - Thế thì bố em mang đàn đến chỗ bác Thăng, bác Dũng (Đinh La Thăng và Nguyễn Tấn Dũng) mất rồi!

Thì có sao, đồng chí đến tập nhạc cùng phường Bát Âm cho vui.

Nhạc hiệu của ngành Dầu khí CHXHCN Việt Nam là bài Kèn đưa đám đã được giám đốc nghệ thuật Tào Thăng ra mắt ở Venezuela. Chuyến công diễn đổ 2,1 tỷ Dollars của dân tộc Việt Nam xuống biển.


23. - Mạng xã hội là con đường, bố ạ. - Trương Minh Tuấn nói

- Mày nhận thức khá lắm, thế có nên phá ngay đi không?- Trương Minh Phương hỏi lại

- Ấy chết, bố con mình đứng đường mà bán, phá ngay đi bán bánh bao gia truyền ở đâu! - Tào Tuấn nhăn nhó.


24. Tò mò không biết mạng xã hội nó ra làm sao, Vũ Đức Đam nhờ thằng cháu lập cho mình một trang Phây. Thằng cháu bảo:

- Bác cho mật khẩu!

Tào Đam nghĩ ngợi, và nói: "ĐẦU"

- Của bác đấy ư? Ngắn quá!

- Thì là CHIM vậy!

- Của bác... vẫn quá ngắn! Thằng bé trả lời.


24. Thư ký tổng thống trình cho bà Melania Trump chương trình phu nhân Nguyễn Phú Trọng đón tiếp riêng bà.

- Đi thăm lăng Hồ Chí Minh, thì cũng được đi. Ông cộng sản gộc này từng viết thư cầu thân tổng thống Hoa kỳ. Tiếp đó là sao?- Bà Melania Trump hỏi.

- Tiếp đó là xuống họp tổ phụ nữ dân phố! - Thư ký nói.

- Thì cũng là cơ hội tôi tiếp xúc với phụ nữ bình dân Việt Nam, duyệt được. Thế chương trình sau đó là gì?

- Xuống thăm tầng hầm nhà Nguyễn Phú Trọng bày xác chết của tù chính trị!- Thư ký nói.

Bà Melania Trump nhăn mặt hủy ngay chuyến sang Việt Nam.


25. Đúng dịp lễ Tịch điền có bác nông dân Hà Nam quàng ách vào cổ con trâu đực kéo nó ra đồng cày.

- "Sao ông không lấy máy mà cày?". Người hàng xóm hỏi.

Bác nông dân trỏ vào con trâu nói: "Để cho thằng lười nhác này nó biết, cuộc đời không chỉ có mỗi trò nhảy đực mà thôi!"

 


26. - Này cu con, sao mày bảo là món quà bác Quang tặng là cây đàn có giá nhất trần gian hở cháu?

- Dạ, mẹ bảo cháu tốt nhất đừng chạm tay vào đàn, nếu thích thì đem vào chuồng trâu mà gảy, làm được như vậy mẹ cho 50 ngàn một ngày!

Thêm một phần tử động cỡn tiệc tùng lễ hội quanh năm cần đưa đi cải tạo lao động (ảnh chỉ có tính chất minh họa). Đề xuất cải tạo: cho nó đi học lái máy cày!


Và cạnh cây cổ thụ bác trồng đã treo thêm bảng mới: "Cấm tự tiện treo cổ trên cây!"


27. Đợt Tào Thị Kim Ngan dẫn đoàn Quốc hội ta sang Budapest, chồng bà vào quán nhậu. Đám đàn ông thấy lão say, vung vẩy 1 cái chìa khóa trên tay mới hỏi. Lão trả lời:

- "Cứ ra khỏi đất nước là bà nhà tôi kêu không an toàn, nên tôi đánh cái đai tiết trinh cho bả, giữ luôn chìa khóa!"

Đám đàn ông cười rộ. Một người nói.: "Lo cái con bò trắng răng, bà nhà ông đâu là người đẹp nhất, quyến rũ nhất, vả cũng không còn trẻ nhất."

Lão ngẩn người ra một lúc, rồi phẩy tay:- "Thế thì tôi sẽ đánh mất chìa khóa trước khi mụ ấy về".


28. Chủ tâm đánh mất cái gì đó thật không hề dễ dàng, lão vò đầu mãi. Mới nảy ra ý nghĩ nhờ trông coi. Lão đến Tào Dũng - từ hồi làm người tử tế hay đi chùa - giãi bày: "Tôi nay già cả lúc nhớ lúc quên, nhỡ có mệnh hệ gì, chỗ anh em chiến hữu cũ xin cậy thác đồng chí. Bà nhà tôi còn ra nước ngoài nhiều, rất sợ mất an toàn. Đồng chí ra nhà từ đường họ Tào phía sau có bụi chuối, cách cổng sau 50 m, chỗ ấy... chỗ ấy tôi chôn chìa khóa đai trinh dưới gốc. Nhờ đồng chí giữ hộ hoặc đưa lên chùa cất".

Tào Dũng hớn hở nhận lời.

Mấy hôm sau ông chồng của Kim Ngan đến hỏi.

Tào Dũng nói: "Tôi tìm thấy, vất xuống ao rồi".

"Trời! Sao lại thế?"

- "Vì chìa tìm thấy đâu phải là chìa khóa tôi biết"- Dũng trả lời.


29. Một ông đại biểu quốc hội quay máy: "Chị Ngân ơi, con vợ nhà em dan díu với một gã luật sư, giờ em bắt quả tang trói nó lại trên nhà lầu 9, xử lý thế nào chị?"

- Khênh ra cửa sổ! Ném thẳng nó xuống đất! - Bà Chủ tịch quốc hội sẵng giọng.

- Sao lại thế chị?

- Tội thông đồng! Biết chim vợ người khác thì hẳn nó cũng phải biết bay! – Bà trả lời.


30. Chủ tịch quốc hội phát biểu xong quay đi, phóng viên chạy theo bám lấy váy Tào Thị Kim Ngan hỏi: "Vùng sâu, vùng xa, vùng trũng nhân dân đều biết cả, nhưng đảng ta vẫn còn vùng cấm đấy!"-.

- "Thế anh không biết trung ương còn có vùng kín à?" Kim Ngan phủi váy trả lời.


31. Cầm chìa khóa cung Hữu Nghị trên tay, Kim Ngan dịu dàng bảo Tập: "Phòng đêm nay của chúng mình đây rồi anh ạ. Em chỉ cần chìa VIRO thôi, mà có chìa mạ vàng hẳn hoi!"

Tập tủm tỉm.

 

 Xung quanh cung tiếng vỗ tay không ngớt.

Lũ trẻ trâu kia vui cái nỗi gì ở lễ khai mạc cung Hữu Nghị Việt-Trung, thay mặt đảng ta đảng tàu cô bác chúng bay vào đó, nói như văn hào William Shakespeare, chúng nó thông đồng nhau làm con vật hai lưng! ("Sơn thủy tương liên, Lý tưởng tương thông, Văn hóa tương đồng, Vận mệnh tương quan").


32. Sau khi Phạm Trường Long được Tào Trọng, Tào Quang và Tào Phúc đón tiếp, Tào Thị Kim Tiêm hớn hở "- Chị ơi, anh Phạm Trường Long đã gặp ba lãnh đạo chủ chốt, em đưa anh ấy sang gặp chị có được không?"

- "Rồi hẵng! Chị chưa sắm được áo dài mới!"- Tào Thị Kim Ngan trả lời

- "Cần gì chị, chị mau gặp anh ấy cho phải phép"- Tào Thị Kim Tiêm nài ép.

Kim Ngan bực nhấc cao chân, vén váy lên: "Có nhất thiết phải cho nó xem ngay cái lồng quyền lực của ta không?"

Câu chuyện eo sèo của hai Tào Thị ngay hôm ấy đến tai Phạm Trường Long. Tướng Tàu giận đến nỗi nhíu xếch hai lông mày vào nhau, đập cây tẩu xuống bàn quát: “Tưởng là kiên cố bí mật lắm đấy, nhốt con gà Nguyễn Phú Trọng và gần 20 con vào mà còn không xong! Có cần thì tao đến đóng hộ, không thì tao thả đàn gà này ra Tây Sa và Nam Sa!”. Nói đoạn y hằm hằm đứng dậy bỏ hội đàm ra về.


33. Vào ca phẫu thuật thẩm mỹ đặc biệt, vị bác sĩ nói với thực tập sinh: "Nằm trên bàn mổ đây là cô Kim Tiến. Sau vụ thuốc ung thư giả, cô không từ chức bộ trưởng, nhưng cô muốn chỉnh lại gương mặt cho thân thiện hơn! Ta chuẩn bị nhé! Này em đưa dao mổ đây!"

- Đây ạ! - Thực tập sinh đưa tới.

- Kéo đâu? - Bác sĩ hỏi

- Đây ạ!

- Tốt lắm! Thuổng đâu?

Thực tập sinh tròn xoe mắt: "Để làm gì ạ!"

- Để chôn mụ đi, chứ còn gì nữa!


34. Sau hội thảo ra ngoài, bà Tào Doan – nguyên Phó Chủ tịch nước thân mật:

- Theo chính sách tiền lương hiện nay thì chị may ra có một cái quần. Chú ở hội đồng lý luận, xét xem phải có cách đột phá đi chứ!

Vị đại biểu gãi đầu:

- Quần hoa Trung quốc nay tràn vào nhiều rồi. Ở cái giá áo em đã treo bảng "Cấm xin quần" thì chúng nó lại nhao nhao đòi xin ô!

27/12/2017-  PVVH

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Làm gì đây với Pushkin

Marcel Reich-Ranicki        Mới đây ông hứa nói cho chúng tôi nghe ít nhiều về Pushkin và Chekhov. Chúng tôi chờ đấy. Heinz Bode từ Leipzig ...