Tranh ©
Wassyli Kandinsky (1866-1944) |
Cô quạnh núi vách quanh bao khắp
Hoa nhợt màu của thần chết rùng mình
Trên những nấm mồ, buồn tưởng trong u minh
Mà thế, buồn đau này không có niềm thương xót.
Bầu trời lặng mỉm cười xuống thế
Vào khu vườn đây khóa kín giấc mơ
Nơi những kẻ hành hương phần họ lặng chờ
Thánh giá đứng canh trên từng ngôi mộ.
Ngôi nhà thờ nhô cao như kinh cầu nguyện
Trước một bức tranh của ân phước vĩnh hằng
Chút le lói cháy dưới dãy vòm trần
Ánh sáng lặng câm khấn linh hồn tội nghiệp.
Trong lúc cây nở hoa đêm đến
Gương mặt của thần chết kéo rèm che
Trong đầy đặn ảo mờ của sắc đẹp kia
Khiến cô gái chết mơ sâu hơn nữa.
©® Phạm Kỳ Đăng dịch từ nguyên tác tiếng Đức
St.-Peters-Friedhof
Georg Trakl (1887 - 1914)
Ringsum ist Felseneinsamkeit.
Des Todes bleiche Blumen schauern
auf Gräbern, die im Dunkel trauern -
doch diese Trauer hat kein Leid.
Der Himmel lächelt still herab
in diesen traumverschlossenen Garten,
wo stille Pilger seiner warten.
Es wacht das Kreuz auf jedem Grab.
Die Kirche ragt wie ein Gebet
vor einem Bilde ewiger Gnaden,
manch Licht brennt unter den Arkaden,
das stumm für arme Seelen fleht -
Indes die Bäume blüh’n zur Nacht,
daß sich des Todes Antlitz hülle
in ihrer Schönheit schimmernde Fülle,
die Tote tiefer träumen macht.
Một bản tiếng Anh (tham khảo)
St. Peter's Graveyard
Georg Trakl (1887 - 1914)
All round a solitude twixt stones.
The pallid flowers of death do shudder
on gravesites mourning in the darkness -
this mourning, yet, is without pain.
The heavens silently smile down
into this dream-enclosèd garden,
where silent pilgrims wait with reverence.
The cross, a guard upon each grave.
The chapel rises like a prayer
before an icon of grace eternal,
some candles burn under the arcades
and mutely plead for the poor souls -
meanwhile the trees blossom by night
the countenance of death to shroud in
their beauty's glimmering abundance,
which makes the dead dream deeper yet.
Chú thích của người dịch:
Georg Trakl (1887 - 1914): Người Áo, nhà thơ nổi tiếng của Chủ nghĩa Biểu hiện Đức, chịu ảnh hưởng của chủ nghĩa Tượng trưng, được coi là nhà thơ viết bằng tiếng Đức xuất sắc nhất cùng với Rainer Maria Rilke ở đầu thế kỷ 20.
Tòan bộ thi phẩm của ông mang dấu ấn của hòai cảm, u sầu và hướng tìm Thiên Chúa. Có thể kể Cái chết, Suy đồi và sự Suy tàn của Tây Phương như những hàm ý chính ở thơ trữ tình sâu xa của Georg Trakl đầy những biểu tượng và ẩn dụ.
„ Hồ như không thể định vị tác phẩm thơ của ông một cách rõ rệt theo lịch sử văn học nội trong văn chương của thế kỷ 20“ (Wikipedia)
Đôi nét tiểu sử: Georg Trakl, con thứ năm trong gia đình tư sản khá giả có bảy con. Cha có cửa hàng khóa, mẹ khó tính với các con, nghiện ma túy. Georg Trakl trải qua thời niên thiếu tại Salzburg* 1897 – 1905 Học xong trung học, được coi là học trò kém (ở các môn tiếng Latinh, Hy Lạp và Tóan), không đỗ tú tài * 1908 Qua kỳ Thực tập, để nghiên cứu 4 học kỳ ngành dược* 1910 Học xong bằng y sĩ * Khi thế chiến I bùng nổ, ông tham gia mặt trận với chức vụ y sĩ quân đội. * Ngày thêm trầm cảm, trải qua trận đánh vùng Grodek ông bị suy sụp thần kinh. *1914 Chết (tự sát) trong một nhà thương quân đội ở Krakow sau khi dùng cocain quá liều.
Nghĩa trang ở Kochel - Tranh của Wassyli Kandinsky (1866-1944): Họa sĩ, nhà đồ họa và lý thuyết nghệ thuật người Nga.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét