Thứ Sáu, 1 tháng 10, 2021

Phong cảnh mùa đông

Friedrich Hebbel (1813-1863)    




Miền trắng trải vươn ra vô tận tới
Hơi thở cuối của sự sống, rỗng không;
Những mạch đập rộn ràng từ lâu nghẽn, suối sông,
Đến gió lạnh cũng chẳng buồn lay động.

Trên non tuyết băng, vẫn con quạ sống,
Lỳ lợm và háu đói đào xuống tít sâu,
Và nó không bới ăn từ nhát mổ kia đâu!
Tôi e, nó đào xới chôn mình xuống huyệt.

Qua màn mây, lần nữa mặt trời lóe chớp,
Ném ánh nhìn cuối xuống miền đất bi ai,
Ngự trên ngai của sự sống, thế đó, đang ngáp dài,
Thần Chết ngạo mặt trời, mặc lễ phục trắng.

©® Phạm Kỳ Đăng dịch từ nguyên tác tiếng Đức:

Winterlandschaft

Friedrich Hebbel (1813-1863)

Unendlich dehnt sie sich, die weiße Fläche,
bis auf den letzten Hauch von Leben leer;
die muntern Pulse stocken längst, die Bäche,
es regt sich selbst der kalte Wind nicht mehr.

Der Rabe dort, im Berg von Schnee und Eise,
erstarrt und hungrig, gräbt sich tief hinab,
und gräbt er nicht heraus den Bissen Speise,
so gräbt er, glaub' ich, sich hinein ins Grab.

Die Sonne, einmal noch durch Wolken blitzend,
wirft einen letzten Blick auf's öde Land,
doch, gähnend auf dem Thron des Lebens sitzend,
trotzt ihr der Tod im weißen Festgewand.

Chú thích của người dịch:

Friedrich Hebbel (1813-1863): Nhà thơ, kịch tác gia Đức.

Tranh của Claude Monet (1840-1926) Họa sĩ tiêu biểu và sáng tạo của phái Ấn tượng Pháp.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Làm gì đây với Pushkin

Marcel Reich-Ranicki        Mới đây ông hứa nói cho chúng tôi nghe ít nhiều về Pushkin và Chekhov. Chúng tôi chờ đấy. Heinz Bode từ Leipzig ...